Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-09-2025] Tôi là một người từng nghiện ma túy, đã lún sâu vào vũng lầy nghiện ngập trong hơn một thập kỷ. Nếu không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, có lẽ tôi đã không còn sống đến ngày hôm nay. Tôi chia sẻ câu chuyện của mình để chứng thực với thế giới về sự vĩ đại của Pháp Luân Đại Pháp, đồng thời bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đối với hồng ân hạo đãng của Sư phụ Lý Hồng Chí.

Lầm đường lạc lối từ khi còn nhỏ

Tôi sinh ra tại một thành phố vào những năm 1970. Cha tôi là một thanh niên trí thức bị đưa về nông thôn trong thời kỳ Cách mạng Văn hóa, ông đã kết hôn với mẹ tôi khi đang làm việc trong một công xã nông thôn. Sau khi chào đời, tôi được đưa về thành phố và lớn lên cùng bà nội.

Bà tôi từ nhỏ ít học hành và không biết cách nuôi dạy tôi. Sống xa cha mẹ và không có người giám sát, tôi bắt đầu gây rối ngay từ khi học lớp ba, lớp bốn. Tôi thường xuyên bị đưa đến đồn cảnh sát vì đánh nhau, trộm cắp và các hành vi sai trái khác.

Vì thường xuyên trốn học nên tôi phải mất tám năm học hành chập chờn mới tốt nghiệp được tiểu học. Tôi chỉ trụ được một tháng ở trường trung học cơ sở trước khi bị đưa vào trại tạm giam vì tội cướp giật. Vì tôi còn quá nhỏ không thể bị kết án, trại tạm giam đã thông báo cho cha tôi đến đón tôi về. Kể từ đó, tôi thất học hoàn toàn và trở thành một kẻ lang thang ngoài xã hội.

Năm 1995, tôi bắt đầu nghiện ma túy. Sau đó, tôi bị kết án hai năm cải tạo lao động vì tội cướp giật; rồi thêm hai năm nữa vì sử dụng ma túy. Tôi đã trải qua bốn lần cai nghiện bắt buộc. Mỗi lần được thả khỏi trại tạm giam, chỉ vài ngày sau tôi lại tái nghiện. Trong khoảng thời gian đó, tôi hoàn toàn mất phương hướng—không có việc làm, không có thu nhập ổn định, không thấy lối thoát hay hy vọng nào. Tôi ngày càng lún sâu vào bể khổ, trượt dài xuống vực thẳm.

Gặp được Đại Pháp nhưng còn do dự

Vào năm 2011, sau lần cuối cùng được thả khỏi trại lao động, tôi gặp lại Tiểu Đan, một người bạn nghiện cũ. Anh ấy cũng đã bị giam giữ vì sử dụng ma túy. Trong thời gian ở trại lao động, anh đã gặp một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Được người đồng tu đó dẫn dắt, Tiểu Đan đã quyết định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Sau khi được thả, anh bắt đầu tu luyện. Anh nhanh chóng vượt qua cơn nghiện ma túy và trở lại cuộc sống bình thường. Trong thời gian còn nghiện ngập, anh ấy từng nhảy từ cửa sổ tầng hai để trốn cảnh sát, bị gãy chân và trở thành người tàn tật. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, chân bị tật của anh đã hồi phục nhanh chóng. Anh đi lại dễ dàng không khác gì người bình thường—không còn dấu vết nào của sự tàn tật trước kia.

Trải nghiệm của Tiểu Đan khiến tôi vô cùng xúc động. Điều đặc biệt làm tôi kinh ngạc là anh ấy đã hoàn toàn cai nghiện—không bao giờ tái nghiện! Điều này đã thôi thúc tôi đọc cuốn sách quý Chuyển Pháp Luân, và các Pháp lý của Đại Pháp đã hoàn toàn thuyết phục tôi. Tôi đã hiểu được mình thực sự là ai và tại sao mình lại đến thế giới này. Tôi nhận ra rằng con người nên sống có phẩm giá, đồng hóa với đặc tính vũ trụ Chân-Thiện-Nhẫn, tu dưỡng đức hạnh, và sống ngay thẳng để làm người tốt!

Tuy nhiên, tôi đã không bắt đầu tu luyện ngay. Lúc đó, tôi đã ngừng sử dụng heroin nhưng lại chuyển sang các loại ma túy mới—ma túy đá, ketamine, cần sa và thuốc lắc—về cơ bản là mọi loại ma túy có trên thị trường. Mặc dù những chất này không gây nghiện như heroin, nhưng chúng thậm chí còn gây hại cho cơ thể nhiều hơn. Tôi cũng hút thuốc và uống rượu, tất cả những điều này đều bị cấm theo các Pháp lý tu luyện của Pháp Luân Đại Pháp. Vì vậy, tôi quyết định: Tôi sẽ chưa tu luyện vội. Tôi sẽ cai thuốc, rượu và ma túy hoàn toàn rồi mới bắt đầu.

Tuy nhiên, những thứ này đều không dễ dàng từ bỏ.

Đến năm 2017. Một đêm nọ, tôi có một giấc mơ. Trong mơ, tôi bị rất nhiều sinh vật tà ác truy đuổi. Chúng trông giống như những sinh vật ngoài hành tinh kỳ dị trong các bộ phim bom tấn của Mỹ. Tôi chạy lên một ngọn núi, chạy một mạch lên đến đỉnh. Ngay khi chúng sắp bắt được tôi, tôi đã hạ quyết tâm, nhắm mắt lại và nhảy khỏi đỉnh núi.

Không ngờ, chúng đã đuổi kịp, nắm lấy chân tôi và giữ chặt, không cho tôi nhảy. Theo bản năng, tôi hét lên: “Sư phụ ơi!” và tỉnh giấc. Ngay khoảnh khắc tỉnh giấc đó, tôi biết một cách rõ ràng rằng mình phải tu luyện! Chỉ có tu luyện mới có thể giúp tôi hoàn toàn thoát khỏi sự đeo bám và hãm hại của ma quỷ!

Thay đổi sau khi tu luyện Đại Pháp

Khi tôi chính thức bước vào tu luyện, tôi đã noi gương Tiểu Đan và nhanh chóng cai nghiện hoàn toàn. Đồng thời, tôi đã bỏ thuốc lá và rượu, từ bỏ mọi thói quen không lành mạnh và vĩnh biệt lối sống phóng túng và ngông cuồng trước đây. Tôi đã từ bỏ hoàn toàn các hoạt động bất hợp pháp và hiện đang kiếm sống bằng công việc chân chính. Tôi từng làm bảo vệ, tài xế giao hàng và hiện tại tôi kiếm sống bằng nghề lái xe taxi. Mỗi ngày tu luyện Pháp Luân Công là một ngày cơ thể tôi trải qua những biến đổi. Sư phụ đã dùng năng lượng mạnh mẽ để tịnh hóa thân thể tôi, vốn đã bị tàn phá bởi nhiều năm lạm dụng ma túy, giúp tôi phục hồi lại sức khỏe dồi dào.

Trong thời gian còn nghiện ngập, tôi rất gầy gò, có lúc chỉ nặng 40 kg—mọi người đặt cho tôi biệt danh là “bộ xương”. Sau khi tu luyện, tôi trở nên hồng hào, tràn đầy sức sống và năng lượng, và cân nặng của tôi đã tăng lên mức khỏe mạnh là 65 kg. Lái xe taxi là một công việc vất vả, nhưng dù làm ca ngày hay ca đêm, tôi không bao giờ cảm thấy mệt mỏi.

Pháp Luân Đại Pháp là một pháp môn tu luyện cả thân và tâm. Khi thân thể được tịnh hóa, đạo đức cũng đề cao nhanh chóng. Ví dụ, trong khu dân cư của tôi, có một khoảng thời gian những người lao công không hài lòng với mức lương của họ và làm việc một cách hời hợt, thường xuyên để hành lang bẩn thỉu. Tuy nhiên, tầng của tôi vẫn luôn sạch sẽ không tì vết. Đó là vì tôi đã luôn tình nguyện lau dọn hành lang, lau sàn nhà một cách tỉ mỉ cho đến khi họ thuê được một người lao công mới đến làm việc.

Các tài xế taxi thường gặp tình huống là vào những ngày kẹt xe, đồng hồ tính cước tự nhiên sẽ hiển thị mức giá cao hơn so với ngày đường thông thoáng. Một số hành khách trở nên khó chịu, nói rằng cùng một quãng đường mà nay phải trả nhiều hơn. Vì tôi đã hiểu được Pháp lý về được và mất từ các bài giảng của Đại Pháp, tôi thường sẽ nói: “Tùy bác thôi ạ. Bác thấy trả bao nhiêu hợp lý thì trả bấy nhiêu.” Tôi thà chịu phần thiệt về mình mà trong tâm không hề bận lòng, chỉ mỉm cười và không để nó làm phiền mình. Còn rất nhiều câu chuyện tương tự như vậy, nhưng tôi sẽ không kể hết ở đây.

Bạn bè và gia đình đã thấy những cải biến ở tôi, họ biết đó là nhờ uy đức của Pháp Luân Đại Pháp. Bà nội tôi là người cảm động sâu sắc hơn ai hết. Thấy đứa cháu trai yêu quý nhất của mình cuối cùng đã quay đầu hướng thiện và trở lại con đường đúng đắn, bà vui mừng khôn xiết. Sau khi hiểu được chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp, bà đã vô cùng biết ơn Sư phụ Lý và Đại Pháp. Bà đã qua đời một cách thanh thản ở tuổi chín mươi ba.

Bị bức hại vì giảng chân tướng

Một ngày vào năm 2020, tôi bị bắt vì phân phát tài liệu thông tin về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi tin tưởng vững chắc rằng việc làm người tốt theo nguyên tắc Chân-Thiện-Nhẫn không phải là một tội ác, việc chia sẻ chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp với thế giới cũng không phải là tội.

Tại đồn cảnh sát, trong trại tạm giam và trong mỗi lần thẩm vấn, tôi đều từ chối ký bất kỳ văn bản nào hoặc đưa ra bất kỳ lời nhận tội nào. Sau đó, tôi bị kết án hai năm tù. Ở sau song sắt, tôi vẫn đường đường chính chính luyện các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã công khai chia sẻ chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp với các bạn tù. Tôi đã kể cho họ nghe chân tướng về Đại Pháp, về sự tốt đẹp, chính nghĩa của Đại Pháp, và về lòng từ bi và sự vĩ đại của Sư phụ Lý Hồng Chí. Các lính canh và trưởng phòng giam đều biết tôi đang luyện công và giảng chân tướng, họ đã không ngăn cản tôi.

Cần lưu ý rằng trong suốt quá trình bị bức hại, những người được gọi là nhân viên thực thi pháp luật lại tự mình vi phạm pháp luật. Họ bắt tôi mà không thông báo cho gia đình, tòa án cũng tổ chức phiên tòa mà không thông báo cho họ. Khi gia đình tôi thuê luật sư và luật sư gọi cho thẩm phán để hỏi về tình hình của tôi, ban đầu thẩm phán có trả lời điện thoại, nhưng sau đó không nhấc máy nữa. Do đó, cả gia đình và luật sư của tôi đều không biết về bản án của tôi cho đến khi tuyên án. Sau khi tôi được thả, tôi gọi cho dì của mình—dì đã giật mình vì tưởng tôi đã trốn khỏi nhà tù.

Lại nói về việc thuê luật sư. Ngay sau khi tôi bị giam trong trại tạm giam, một đồng tu tình cờ nhặt được điện thoại của người thân của tôi trên đường. Những câu chuyện về các học viên trả lại của rơi là chuyện thường thấy—nhiều không kể xiết. Trong khi cố gắng tìm chủ nhân chiếc điện thoại, người học viên này đã liên lạc với người thân của tôi và biết được việc tôi bị bức hại.

Anh ấy đã thuyết phục người thân của tôi vượt qua nỗi sợ hãi và thuê một luật sư để giải cứu tôi. Khi biết được điều này, các học viên khác đã hào phóng quyên góp tiền, nhanh chóng quyên góp đủ chi phí pháp lý cần thiết. Chỉ sau khi luật sư vào cuộc, người thân của tôi mới phát hiện ra tôi đang bị giam ở đâu và tôi đã phải chịu một bản án phi pháp.

Mặc dù sự can thiệp của luật sư không cứu được tôi thoát khỏi việc bị bức hại, nhưng người thân của tôi đã chứng kiến sự tận tâm của các đệ tử Đại Pháp, họ đã vô tư cống hiến không yêu cầu báo đáp để cứu một đồng tu mà họ chưa từng gặp mặt.

Họ càng ấn tượng và tin tưởng sâu sắc hơn vào sức mạnh vĩ đại của Đại Pháp trong việc đề cao cảnh giới tinh thần của con người và dạy họ làm điều thiện. Mỗi câu chuyện của các học viên Pháp Luân Đại Pháp đều là minh chứng cho lòng từ bi vô hạn của Sư phụ và uy đức cao thâm của Pháp Luân Đại Pháp.

Lời kết

Trước đây, tôi từng bị kết án tù vì sử dụng ma túy và cướp giật. Bây giờ, tôi lại thấy mình sau song sắt chỉ vì làm một người tốt. Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) không thể dung thứ cho người tốt, huống hồ là Pháp Luân Đại Pháp, vốn đã tạo nên hàng trăm triệu người tốt. Điều này là do bản chất giả, ác, đấu của ĐCSTQ về cơ bản là đối lập hoàn toàn và mâu thuẫn với nguyên tắc tu luyện Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp!

Bạn thân mến, sau khi nghe câu chuyện của tôi, liệu bạn có còn tin vào những lời dối trá vô lý mà Đảng Cộng sản Trung Quốc bịa đặt để bức hại Pháp Luân Đại Pháp, những lời dối trá mà chỉ cần xem xét kỹ một chút sẽ nhận ra? Liệu bạn có còn ảo tưởng nào về ĐCSTQ chuyên đổi trắng thay đen và ngập trong tội ác không? Liệu bạn có còn lắc đầu và từ chối những tờ tài liệu giảng chân tướng mà các đệ tử Đại Pháp trao cho bạn?

Hỡi người dân Trung Quốc thân mến, khi bạn gặp các học viên Pháp Luân Đại Pháp trên đường phố chia sẻ chân tướng và khuyên “tam thoái” (thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức thanh thiếu niên liên đới của nó), xin đừng vội vã đi qua một cách thờ ơ. Sao không dừng lại một chút, tĩnh tâm lại và xem thử? Hãy tìm hiểu chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp; điều đó chỉ có lợi cho bạn, không bao giờ có hại!

Thế giới đã bước đến một ngã rẽ chưa từng có. Tại thời khắc then chốt của sự canh tân vũ trụ này, mỗi sinh mệnh đều phải đối mặt với sự lựa chọn giữa thiện và ác, một sự lựa chọn mà không ai có thể trốn tránh.

Tôi chân thành hy vọng câu chuyện của tôi có thể giúp bạn đưa ra lựa chọn đúng đắn: hãy tin vào sự tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp, đối xử tử tế với các học viên Đại Pháp, thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của nó và từ chối đứng về phía các thế lực tà ác. Bằng cách làm như vậy, bạn sẽ đón nhận một tương lai tươi sáng và có được hạnh phúc vĩnh hằng!

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/9/16/498296.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/9/22/229926.html