Gặp vấn đề phải kịp thời hướng nội, đột phá nhân tâm
Bài viết của đệ tử Đại Pháp tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 16-09-2025] Tôi xin được viết ra một chút cảm ngộ trong tu luyện của bản thân từ hồi đầu năm để chia sẻ cùng các đồng tu.
I. Học thuộc Pháp – Đột phá việc đi ngủ lại
Tôi là một đệ tử Đại Pháp đắc Pháp vào năm 1998. Sáng ngày 16 tháng 3 năm 2025, tôi thức dậy muộn một tiếng so với giờ luyện công thường ngày, nên phát chính niệm xong tôi mới có thể hoàn thành nốt các bài công pháp chưa luyện. Hôm đó khi đả tọa, chân tôi rất thoải mái; đã lâu rồi tôi không có cảm giác này.
Bình thường, tôi và thông gia thay phiên nhau lên thành phố cấp 1 giúp con trai chăm sóc cháu. Tết năm nay, chúng tôi đưa các cháu về quê ăn Tết. Ngày 11 tháng Giêng, bọn trẻ về nhà nên tôi lại dồn hết tâm sức vào tu luyện. Tuy nhiên, mấy ngày đầu, luyện công xong, tôi lại quay vào ngủ tiếp. Có hôm ngủ hơn hai tiếng, tỉnh dậy vẫn thấy toàn thân mệt mỏi. Bản thân biết là không đúng, vẫn luôn nỗ lực muốn thoát khỏi trạng thái này, nhưng chỉ dựa vào mong muốn thì không có tác dụng.
Tôi luôn cảm thấy học Pháp không nhập tâm, luyện công vô cùng mệt mỏi. Bỗng nhiên tôi nhận ra: ở nhà các con, học Pháp, luyện công đều không thep kịp, vậy mình sẽ học thuộc Pháp. Mỗi tối trước khi đi ngủ, tôi học thuộc hai bài thơ trong Hồng Ngâm VI, kết quả là càng học thuộc lại càng tỉnh táo, tôi không còn buồn ngủ nữa. Phát chính niệm lúc 12 giờ đêm xong, tôi cũng không buồn ngủ, sáng hôm sau tôi vẫn có thể dậy luyện công mà không bị lỡ, hơn nữa cũng không hề thấy mệt mỏi. Đêm đầu tiên, tôi đã học thuộc hai bài thơ, và chẳng mấy chốc tôi đã có thể học thuộc thêm hai, ba bài nữa. Từ đó trở đi, tôi đã đột phá được trạng thái đi ngủ lại không đúng đắn này.
II. Loại bỏ tâm oán hận—thân thể được bao bọc bởi năng lượng cường đại
Mấy ngày trước, các đồng tu trong nhóm học Pháp của chúng tôi cùng nhau học Pháp. Sau khi học xong, chúng tôi thường chia sẻ vài câu về những việc xảy ra gần đây. Tôi rất kích động, không kiềm chế được mà kể lể một loạt những sai lầm trước đây của chị gái cũng là đồng tu (chị tôi đi xa nhà từ trước Tết, không có ở đó. Những chuyện này, trước đó tôi đã nói với chị ấy). Một đồng tu khác cũng nói về cái sai của chị tôi, ngữ khí cũng rất kích động.
Trên đường về, tôi đã cẩn thận phân tích và xem lại lời lẽ, ngữ khí và biểu cảm vừa rồi của bản thân và đồng tu, cảm thấy mình thật không giống người tu luyện, ngày nào cũng học Pháp, nhưng tâm tính lại hoàn toàn cách xa Pháp. Cả tôi và đồng tu đều mang tâm oán hận rất nặng.
Đã hơn ba năm kể từ khi chị gái tôi xuất hiện trạng thái nghiệp bệnh (triệu chứng nhồi máu não), đến giờ chị ấy vẫn chưa đột phá được, gây ảnh hưởng tiêu cực đến việc chứng thực Đại Pháp. Bản thân chị ấy cũng hướng nội tìm, mọi người cũng giúp chị ấy tìm, nhưng thời gian lâu như vậy rồi mà vẫn chưa vượt qua. Từ đó tôi sinh tâm oán hận với chị gái, oán trách chị ấy gặp chuyện không hướng nội tìm, chỉ tu ở bề mặt, không thực sự từ nội tâm mà tu bản thân, trạng thái không chuyển biến tốt, v.v. Trong gia đình, chồng tôi cũng lúc tu lúc không, tôi cũng sinh tâm oán hận ông ấy, rất nhiều phương diện ở ông ấy tôi nhìn không thuận mắt, thỉnh thoảng lại cãi ông ấy vài câu.
Vừa đi, tôi vừa hướng nội: Những việc xảy ra trước mắt tôi đều không phải vô duyên vô cớ, đều có điều tôi cần phải tu, như oán hận với chị gái, còn có tâm tranh đấu, gặp chuyện dễ nóng nảy, tâm thể diện, không có tâm từ bi. Những tâm này đều là thứ tôi cần tu bỏ. Nghĩ đến đây, trong tâm tôi tự nhủ: Thưa Sư phụ, con sai rồi, con muốn tu bỏ những tâm chấp trước này. Chị à, xin lỗi chị, trạng thái của chị không tốt, nhất định là có điều em cần phải tu, ngày mai ra bến xe đón chị, nhất định em sẽ đối đãi với chị bằng một tâm thái khác. Nghĩ đến đây, tôi như trút được gánh nặng, tâm trở nên khoáng đạt, nhẹ nhõm.
Về đến nhà, chồng tôi đã nấu cơm xong. Khi ăn tối, ông ấy dùng đũa gắp một ít cá và nói: “Mấy hôm nay bà làm tôi giận đến mức đầu sắp nổ tung, mấy bữa trước đến cá cũng chẳng buồn ăn.” Tôi cười. Vì sao mà ông ấy tức giận nhỉ? Tôi quên rồi, tôi thực sự quên rồi. Kỳ thực đều là những chuyện nhỏ nhặt, tâm oán hận buông xuống rồi thì sự việc cũng quên luôn.
Thứ Bảy, tôi ra bến xe đón chị gái. Từ xa, tôi thấy anh rể dắt tay chị, chầm chậm từ trong đi ra, lòng tôi chua xót. Trước đây thấy chị ấy như vậy, tôi đã không từ bi đối đãi, ngược lại còn oán hận chị ấy. Tôi đâu giống một người tu luyện chứ? Chị ấy bình thường cũng đang hướng nội tìm, nhưng chưa tìm được đến gốc rễ, nên hiệu quả không mấy rõ ràng. Chúng ta cùng tu một bộ Pháp, dưới sự điểm hóa từ bi hồng đại của Sư phụ, đồng tu chị gái nhất định sẽ có thể vượt qua được giả tướng nghiệp bệnh, chỉ là vấn đề thời gian.
Tôi thốt lên từ tận đáy lòng: “Đồng tu chị gái, hãy cố lên!” Có sự cứu độ từ bi hồng đại của Sư phụ, có sự giúp đỡ của đồng tu, cộng thêm nỗ lực không ngừng của bản thân, nhất định chị có thể vượt qua quan nghiệp bệnh, thân thể sẽ khôi phục lại bình thường.
Khi đả tọa luyện công sáng ngày 16 tháng 3 năm 2025, tôi đã xuất hiện trạng thái như mô tả ở đầu bài viết, thân thể được bao bọc bởi năng lượng cường đại, cảm giác rất dễ chịu. Hơn nữa phát chính niệm cũng có thể nhập tĩnh.
Ngày hôm sau, 17 tháng 3, khi nhóm đồng tu chúng tôi cùng nhau học Pháp, tôi đã phơi bày bản thân trước các đồng tu. Tôi cho rằng dám phơi bày khuyết điểm của bản thân chính là đang giải thể nhân tâm đằng sau mình, cũng chính là đang tu bỏ nhân tâm của bản thân, tuyệt đối không thể che giấu nhân tâm của mình, sợ người khác biết thì nhân tâm sẽ ngày càng nặng.
Thông qua một tháng tu luyện đó, tôi thấm thía sâu sắc rằng vô luận xuất hiện trạng thái không đúng đắn nào, nhất định phải kịp thời hướng nội tìm, nếu nhất thời không tìm ra nguyên nhân, vậy hãy học thuộc Pháp, học thuộc Pháp. Sư phụ đã giảng:
“Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm.” (Bài trừ can nhiễu, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)
Có Pháp chỉ đạo, rất nhanh sẽ cải biến được trạng thái không đúng đắn, tiến nhập vào trạng thái tu luyện chân chính. Nếu có thể kịp thời tìm ra tâm chấp trước nào đó của bản thân, thì không thể do dự dù chỉ một chút mà phải lập tức, ngay tức khắc thanh trừ, không để cho cựu thế lực có một chút cơ hội nào dùi vào sơ hở.
Con xin cảm tạ Sư tôn vĩ đại đã từ bi cứu độ! Cảm ơn các đồng tu đã cung cấp cho tôi môi trường để cùng nhau học Pháp, giúp nhóm học Pháp của chúng ta bước đi vững vàng qua mười mấy năm nay.
Nếu có bất cứ điều gì không phù hợp, mong các đồng tu từ bi chỉ chính.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/9/16/497439.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/11/13/231300.html


