Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-09-2025] Trong mấy năm qua tiếp xúc với các đồng tu, tôi nhận thấy trong các nhóm học Pháp đôi khi vẫn chưa thực sự hòa hợp; có người còn sinh tâm oán hận, xem thường, thậm chí hiềm khích lẫn nhau. Đây đều là dùng nhân tâm để đối đãi, chưa coi nhóm học Pháp là một chỉnh thể để cùng thúc đẩy nhau và đề cao.

Theo lý giải cá nhân, khái niệm chỉnh thể chính là thiếu đi một thứ cũng không được, vững chắc không thể phá vỡ. Các đồng tu tụ lại cùng nhau là vì tu luyện, chứ không phải để kéo bè kết phái hay sa vào cái tình của người thường. Nhà tôi là một điểm học Pháp, tôi cũng không thể tự bản thân muốn để ai đến thì đến, muốn đuổi ai thì đuổi; cũng không phải là hôm nay vui thì đến, ngày mai bị ai đó chọc giận thì liền không đến nữa.

Các đồng tu chúng ta cũng cần trân quý những đồng tu đã cung cấp môi trường cho nhóm học Pháp. Chính nhờ họ mà chúng ta có môi trường học Pháp, trong tâm chúng ta cần biết ơn họ, vì suy cho cùng, việc chúng ta đến nhà đồng tu học Pháp cũng phiền hà đến nhà đồng tu. Đừng mang vào đó những thứ văn hóa Đảng; không nên nói to, khi đi vệ sinh hay rửa tay cũng cần chú ý đừng để nước vung khắp nơi. Đặc biệt, khi trong nhà có người thường thì càng phải chú ý đến hình tượng của chúng ta.

Duy hộ tốt nhóm học Pháp là trách nhiệm của mỗi chúng ta. Trong đó có một phần trách nhiệm, có quan niệm về chỉnh thể. Sư phụ giảng, tu luyện không có quy định cứng nhắc ai phải làm gì, nhưng chúng ta nhất định phải minh bạch được ý nghĩa chân thực của nhóm học Pháp.

Giữa các đồng tu khó tránh khỏi mâu thuẫn nhưng chính mâu thuẫn lại có thể thúc đẩy chúng ta đề cao, thăng hoa. Cơ điểm cần phải đặt cho chính, mối quan hệ giữa các đồng tu chúng ta là cùng nhau đề cao, cùng khích lệ lẫn nhau, dìu dắt và hỗ trợ nhau. Có đồng tu lại xem thường những đồng tu mà tu luyện về bề mặt thấy có chấp trước; xem thường nhất ngôn nhất hành của đồng tu, xem thường những đồng tu có trạng thái không đúng đắn; xem thường điều này, xem thường điều kia, nào biết rằng chính những thứ mà bản thân xem thường ấy đều là Sư phụ để chúng ta tìm ở chính mình, nhìn lại chính mình, tu bỏ đi những thiếu sót của bản thân. Khi thấy vấn đề tồn tại ở đồng tu, nào đâu biết rằng đó chính là Sư phụ nhắc nhở chúng ta nhìn lại bản thân mình, chính là vấn đề tồn tại ở chính mình.

Một số đồng tu còn không ngớt lời bàn luận với đồng tu khác về những đồng tu mà họ cho là có vấn đề, có chấp trước chưa buông bỏ, nào đâu biết rằng thứ mà họ bàn luận đó lại chính là ở bản thân mình, người khác chính là tấm gương đặt ngay trước mặt chúng ta, nhìn người khác mà soi lại chính mình.

Còn có đồng tu trường kỳ lâm vào nghiệp bệnh, có đồng tu trường kỳ mắc kẹt trong chấp trước, có đồng tu trường kỳ ở trong ma nạn. Chúng ta đều nên lý giải, giúp đỡ những đồng tu đó, không được đứng nhìn, bàn tán về đồng tu. Cũng có đồng tu cảm thấy năng lực của bản thân có hạn, không giúp được gì cho đồng tu, nhưng có lẽ, nguyên nhân thực sự của vấn đề ở đồng tu không phải là để bạn giúp đỡ, mà là để bạn nhìn thấy vấn đề ở đồng tu mà từ đó tìm ở chính mình, tu chính mình, tu trong mê mà.

Ở đây cũng có nhân tố giúp chúng ta đề cao và tu luyện bản thân. Tìm xem bản thân mình có chấp trước giống như đồng tu không? Có bị động tâm không? Bị động tâm ấy là cái tâm nào? Liệu có chấp trước vào chấp trước của đồng tu không? Có chê bai coi thường đồng tu không? Có tùy tiện kết luận về đồng tu không? Có sợ bị đồng tu làm liên lụy, ảnh hưởng đến tu luyện của mình không? Khi giúp đỡ đồng tu có cảm thấy mình ở trên cao hơn, đồng tu không được còn mình thì được không? Nào đâu biết rằng lúc ấy bản thân đã đi lệch rồi, trong khi “trợ giúp” mà tự tâm sinh ma rồi, rồi bảo đồng tu làm theo điều mình nói, làm theo điều tự bản thân cho là làm đúng, đặt năng lực của bản thân lên hàng đầu (chưa chắc đã thực sự có năng lực, chỉ là cảnh giới khác nhau), còn đặt Pháp ở vị trí thứ yếu, quên mất rằng Pháp tạo tựu nên chính mình.

Tu luyện không có việc gì là ngẫu nhiên, Sư phụ an bài để những đồng tu này ở cùng một nhóm nhất định là có nguyên nhân, không phải tự nhiên mà người này người kia thành cùng một nhóm, tất cả đều có an bài, có nhân duyên, chứ không phải vô duyên vô cớ mà tự nhiên lại cùng một nhóm.

Chỉnh thể này cần mỗi người chúng ta dụng tâm duy hộ. Giống như cảnh tượng chỉnh thể các đồng tu trừ ác long trong bộ phim “Trở lại thành Thần”, có thể thấy rõ việc hình thành chỉnh thể trọng yếu đến nhường nào.

Khi phát chính niệm, nhiều người trong nhóm cùng phát chính niệm tập thể thì lực lượng đó sẽ thế nào? Lấy ví dụ: Chúng ta phát chính niệm thanh trừ tà ác ở không gian khác, các đồng tu cùng nhau trừ ác ở không gian khác, liệu bạn còn có thể nhìn xem đồng tu nào không thuận mắt, rồi không trừ ác nữa mà bỏ đi mặc kệ sao?”

Kỳ thực, đạo lý đều giống nhau cả: hôm nay bạn không vừa ý rồi bỏ đi, ngày mai người khác không vui lại bỏ đi, còn những người chưa đi thì thờ ơ quan sát, cảm thấy không liên quan đến mình (người đó chính là tôi, lúc ấy tôi rất hổ thẹn, cảm thấy mình thật tệ). Quan niệm chỉnh thể đâu? Trách nhiệm của bản thân trong chỉnh thể là gì? Tác dụng của bản thân trong chỉnh thể ở đâu? Ít nhất thì làm vậy chẳng phải là vẫn còn nhân tâm sao?

Nhìn bề mặt thì giữa các đệ tử Đại Pháp mỗi người đều đang tu chính mình, nhưng thực ra ở không gian khác giữa chúng ta đều có sự liên đới. Trường năng lượng của mỗi người đều ảnh hưởng lẫn nhau, ảnh hưởng của chính niệm, cũng có ảnh hưởng của tư duy phụ diện. Nếu giữa chúng ta không buông bỏ được mâu thuẫn, thì ở không gian khác cựu thế lực đều đang lăm le quan sát để chia rẽ, đánh bại từng người một, khiến chúng ta không có sức mạnh chỉnh thể. Chúng ta tu luyện không phải là vì tu cho bản thân, mà chúng ta tu tốt bản thân là vì để trợ Sư chính Pháp được tốt hơn.

Trợ Sư chính Pháp ấy là chỉnh thể các đồng tu chúng ta đang trợ Sư chính Pháp, là Sư phụ bảo chúng ta “tụ chi thành hình, hóa chi vi lạp” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên tiêu năm 2003), nên khi cần chỉnh thể phát huy tác dụng, chúng ta phải hình thành chỉnh thể cho thật tốt. Khi giảng chân tướng cho cá nhân, hãy dùng chính niệm để phát huy phần thần của mình để giảng chân tướng cho được tốt.

Trên đây là những điều tôi ngộ ra được từ những thiếu sót của bản thân trong nhóm học Pháp, cũng như qua những lần vấp ngã. Nếu có điều gì chưa phù hợp, mong các đồng tu từ bi chỉ chính.

(Chịu trách nhiệm biên tập: Nhậm Gia)

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/9/25/497259.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/11/9/231239.html