Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 30-10-2025] Gần đây, tôi đã chứng kiến một sự việc khiến tôi có nhận thức mới về cách các học viên nên sử dụng công nghệ, đặc biệt là trí tuệ nhân tạo (AI).

Một ngày trước khi trang Minh Huệ đăng bài giảng mới của Sư phụ “Thần Vận vì sao có thể cứu người”, tôi đã ở nhà một học viên, cô ấy muốn chuẩn bị nội dung liên quan đến hạng mục Đại Pháp cho chương trình tập trung vào văn hóa truyền thống. Cô ấy định trích ra những câu chuyện có thông điệp đạo đức và các giá trị truyền thống từ một cuốn sách cổ. Tuy nhiên, do cuốn sách khá dày và có nhiều trang, nên việc tìm kiếm những khái niệm đó trong văn bản rất tốn thời gian.

Do vậy, cô ấy muốn sử dụng AI để hoàn thành công việc. Tôi đứng luyện công ở bên cạnh cô ấy. Trong suốt một tiếng rưỡi luyện công, tôi thấy cô ấy loay hoay với câu lệnh AI — dù cô ấy có nói rõ yêu cầu hay giải thích nhiệm vụ thế nào, AI vẫn liên tục đưa ra những kết quả không liên quan và vô nghĩa. Không giống như những lần khác khi cô ấy dễ dàng nhận được câu trả lời từ AI cho các công việc như dịch thuật hay kỹ thuật, lần này dường như cô ấy đang phải đối phó với một sinh vật đần độn. Cuối cùng, sau hơn một tiếng rưỡi, cô ấy đã bỏ cuộc trong thất vọng.

Ngày hôm sau, trang Minh Huệ đã đăng bài giảng mới của Sư phụ. Ngày tiếp theo, khi tôi đang đả tọa, đoạn Pháp sau đột nhiên hiện lên trong tâm trí tôi:

“Nhưng nhân loại chỉ coi trọng khoa học kỹ thuật, xem nhẹ đạo đức truyền thống, ngày càng trượt dốc…” (“Thần Vận vì sao có thể cứu người”)

Ngay lập tức, đoạn Pháp này liên kết với sự việc mà tôi đã chứng kiến hai ngày trước. Tôi hiểu ra rằng Sư phụ đã cho câu trả lời trong bài giảng. Thể ngộ cá nhân của tôi là chúng ta không thể mong đợi những thứ như công nghệ và AI được phát triển trên cơ sở “xem nhẹ đạo đức truyền thống” lại có thể thực sự hỗ trợ chúng ta sáng tạo sản phẩm để quảng bá các giá trị đạo đức truyền thống.

Chúng ta có thể sử dụng công nghệ và AI để công việc trở nên dễ dàng hơn, đẩy nhanh tiến độ các hạng mục và tăng hiệu quả; tuy nhiên, chúng ta không thể mong đợi AI thay thế chúng ta trong việc sáng tác tác phẩm hay cứu độ chúng sinh, cũng như không thể hoàn thành sứ mệnh thay cho chúng ta. Chính chúng ta phải là người chịu trách nhiệm định hướng và quản lý công việc của mình — chứ không phải để AI quyết định và suy nghĩ thay chúng ta.

Gần đây, tôi cũng nhận thấy một hiện tượng lạ khác ở các học viên mới. Một học viên mới đắc Pháp, trong lúc gặp mâu thuẫn đã hỏi AI xem vấn đề của cô ấy là gì và cô ấy nên buông bỏ chấp trước nào trong tình huống đó. Điều này có vẻ khó tin hoặc thậm chí buồn cười đối với các học viên lâu năm, nhưng với sự tiến bộ của xã hội ngày nay và sự phụ thuộc ngày càng tăng của con người vào công nghệ và AI, nhiều người đã dần dần giao phó trách nhiệm về hành động — và thậm chí cả suy nghĩ của mình — cho AI.

Nếu chúng ta không buông bỏ các chấp trước như lười biếng, tâm hoàn thành mọi việc, tâm lý muốn đạt kết quả mà không cần nỗ lực, hoặc chỉ tập trung vào hình thức bên ngoài của sự việc mà bỏ qua bản chất bên trong, chúng ta có thể dễ dàng bị công nghệ và AI ảnh hưởng và can nhiễu.

Trên đây là thể ngộ cá nhân của tôi. Nếu có chỗ nào chưa phù hợp với Pháp, xin các đồng tu từ bi chỉ chính.

Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/10/30/501986.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/11/2/231160.html