Bài viết do đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông kể lại và đồng tu chỉnh lý

[MINH HUỆ 14-09-2025] Vào mùa xuân năm 2022, cuộc hôn nhân thứ nhất của con trai tôi đã kết thúc, tâm trạng của cháu rất buồn bã. Tình trạng hôn nhân của con trai là mối bận tâm mà tôi không thể buông bỏ, tôi luôn cảm thấy không nên có kết quả như vậy. Nhưng là người tu luyện, tôi cũng hiểu rõ không có việc ngẫu nhiên, cuộc hôn nhân giữa con trai và con dâu cũ đổ vỡ là có quan hệ nhân duyên, tôi không thể cưỡng cầu. Tôi không ngừng học Pháp và học thuộc Pháp, tu trên Pháp, nỗ lực buông bỏ cái tình đối với con trai và con dâu cũ.

Sau đó, con trai lại đưa ra một quyết định lớn khác, từ bỏ công việc vốn có nguồn thu nhập rất khá, tự mình đứng ra buôn bán. Cháu đi sớm về muộn, cố gắng hết sức làm công việc buôn bán của mình. Và cô Tiểu Tân (biệt danh) đã bước vào cuộc đời con trai tôi. Cô Tiểu Tân là đồng nghiệp ở công ty cũ của con trai, cô sống một mình nuôi đứa con gái 7 tuổi. Cô có công việc của mình, khi có thời gian rảnh thì đến giúp con trai tôi trông coi việc buôn bán. Con trai tôi dần dần đã có thiện cảm với cô, nảy sinh tình cảm ngưỡng mộ. Tôi thấy tận mắt, trong lòng có hơi bài xích cô Tiểu Tân. Nhưng mối quan hệ giữa con trai và cô Tiểu Tân ngày càng tốt, đồng thời cả hai đưa ra quyết định, bước vào cuộc sống hôn nhân chung.

Đại Pháp điểm ngộ đánh thức tôi đối đãi với ai cũng nhất định phải từ bi. Tôi là người tu luyện, phải chiểu theo Pháp của Sư phụ mà làm tốt, từ bi đối đãi với từng chúng sinh đến bên cạnh tôi.

Cô Tiểu Tân còn kiêm thêm công việc hướng dẫn, rất bận rộn. Tôi gói bánh bao và sủi cảo, rồi gửi cho cô, hoặc là kêu cô lái xe đến nhà tôi lấy, lần nào tôi cũng chuẩn bị một phần cho con gái của cô. Cô Tiểu Tân và con gái thích ăn nhân cần tây, nên tôi thường gói bánh bao và sủi cảo nhân cần tây, gửi cho hai mẹ con cô Tiểu Tân. Một lần nọ, tôi gửi bánh sủi cảo nhân hẹ đã luộc chín, bởi vì cô Tiểu Tân cũng thích ăn bánh nhân hẹ. Lúc gửi đi, con gái cô Tiểu Tân đã hỏi một câu: “Là nhân cần tây hả mẹ?” Cô Tiểu Tân nói: “Là bánh nhân thịt và hẹ.” Cháu bé hồn nhiên nói: “Con thích ăn nhân cần tây.” Tôi cười, nói: “Được rồi, lần tới bà nội gói cho con bánh nhân cần tây.” Cháu bé rất vui. Đến lần sau, tôi gói bánh sủi cảo nhân cần tây rồi gửi đi, cháu bé rất mừng. Tôi yêu mến con gái của cô Tiểu Tân từ đáy lòng, chứ không vì cháu không phải là cháu ruột của mình mà đối đãi bằng ánh mắt khác. Tôi tự nhủ: “Trừ bỏ tâm phân biệt, từ bi đối đãi với chúng sinh, họ đều là người thân của mình.”

Mấy hôm trước, cô Tiểu Tân đã tận tâm lựa chọn cho tôi một bộ trang phục mùa xuân, con gái của cô nói: “Bà nội thường gói bánh sủi cảo cho con ăn, con lấy tiền (tiền mừng tuổi) mua quần áo cho bà nội.” Tôi rất cảm động, cháu bé còn nhỏ mà biết cảm ân. Tôi càng biết ơn Sư phụ, là Sư phụ vĩ đại dạy tôi có tâm từ bi, khiến tôi kết mối thiện duyên với cô Tiểu Tân và con gái của cô.

Tôi đã giảng chân tướng Đại Pháp cho cô Tiểu Tân, cô đã hiểu rõ sự thật, thoái Đoàn và Đội, lựa chọn một tương lai tốt đẹp cho bản thân.

Em trai của cô Tiểu Tân còn độc thân, đi làm ở thành phố A. Thành phố A cách chỗ chúng tôi khá gần, cách quê cậu ấy khá xa, do vậy cậu thường ngồi tàu cao tốc đến nhà chị gái. Sau khi em trai của cô Tiểu Tân đến nhà, cậu cũng không nhàn rỗi, mà giúp con trai tôi buôn bán. Sau khi tôi biết em trai của cô Tiểu Tân đến, tôi đã gói bánh sủi cảo và để đông lạnh, khi cậu ấy đi thì để cậu mang về tự luộc ăn. Con trai tôi lại càng không coi em trai của cô Tiểu Tân như người ngoài, mà coi như anh em thân thiết, con trai tôi biết cậu ấy thích ăn món cá trắm đen mà tôi nấu, nên nói thẳng với tôi: “Mẹ à, mẹ làm hai con cá trắm đen cho em trai của Tiểu Tân mang về nhé.” Tôi vui mừng đồng ý: “Được rồi.” Tôi làm xong món cá trắm đen, rồi bảo con trai tôi đưa cho em trai của cô Tiểu Tân mang về thành phố A.

Một đoạn thời gian trước, con trai tôi và cô Tiểu Tân đã đính hôn và nhận giấy đăng ký kết hôn, hai gia đình chúng tôi đã gặp nhau ở khách sạn. Em trai của cô Tiểu Tân nhìn thấy tôi, ánh mắt hết sức gần gũi, đó là ánh mắt của người một nhà. Mẹ của cô Tiểu Tân khen ngợi con trai tôi trên bàn tiệc: “Tiểu Z tốt bụng giống chị, bản thân không nỡ ăn mặc, tiết kiệm cho hai mẹ con Tiểu Tân ăn.” Cha của cô Tiểu Tân lại càng vui đến mức cười tít mắt, nói với tôi: “Chị không cần thường xuyên gửi đồ ăn cho các cháu, hãy để các cháu tự nấu.” Tôi biết, đó là một cách khác mà ông sui gia bày tỏ sự hài lòng trong tâm.

Chờ đến thời cơ chín muồi, tôi sẽ giảng chân tướng Đại Pháp cho cha mẹ và em trai của cô Tiểu Tân để họ đều có tương lai tốt đẹp.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2025/9/14/不生分別心-歡樂一家人-499412.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/10/26/231064.html