Một câu chuyện thể hiện vẻ đẹp của Đại Pháp
Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 11-09-2025] Kể từ khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996, tôi đã chiểu theo nguyên tắc Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp để tu luyện bản thân. Tôi luôn giúp đỡ người khác trong nhiều hoàn cảnh khác nhau, giúp họ cảm nhận được vẻ đẹp của Đại Pháp.
Hai mươi năm trước, vợ chồng tôi bán dứa trên một chiếc xe tải. Chúng tôi bán dứa gọt vỏ sẵn với giá năm tệ một quả. Một buổi chiều, một người phụ nữ trạc tứ tuần đã chọn một quả dứa chưa gọt vỏ và đưa cho tôi năm tệ. Khi tôi đưa quả dứa cho bà, bà ấy đòi tôi trả lại năm tệ tiền thừa, vì nghĩ rằng đã đưa cho tôi tờ mười tệ. Đôi khi người ta cũng có lúc nhầm lẫn. Là một đệ tử Đại Pháp, tôi không tranh cãi mà ngay lập tức đưa tiền cho bà ấy dù bà chỉ đưa cho tôi năm tệ. Một lúc sau, người phụ nữ ấy ngượng ngùng quay lại. Bà nói rằng trước đó bà đã trả cho thợ cắt tóc năm tệ để cắt tóc cho con trai. Bà xin lỗi và trả lại tiền cho tôi.
Nhờ sự việc này mà trong 20 năm qua, người phụ nữ ấy đã đưa nhiều người đến nghe chân tướng.
Cách đây vài ngày, một người đàn ông cao lớn với vẻ mặt không vui đến cửa hàng của tôi, tay xách những túi rau lớn nhỏ. Khi anh ấy đang xem nho, tôi nhẹ nhàng gợi ý rằng nho việt quất giòn và ngọt rất hợp với trẻ em, còn nho Kyoho mọng nước thì hợp với người lớn tuổi. Vẻ mặt của anh ấy đột nhiên thay đổi. Ngoài nho Kyoho, anh ấy đã chọn hai loại quả khác mà tôi đã gợi ý cho người lớn tuổi. Tôi chu đáo lấy một chiếc túi lớn hơn, sắp xếp các túi rau của anh ấy vào trong theo độ mềm và không tính tiền túi. Khi rời đi, anh ấy đã ngoái lại nhìn tôi vài lần từ xa.
Vài ngày sau, một khách hàng khác cảm ơn tôi vì đã chu đáo chọn trái cây cho gia đình anh ấy. Tôi giải thích rằng là một học viên Đại Pháp, tôi chỉ đang làm theo những gì Sư phụ muốn các đệ tử của Ngài làm. Anh ấy nói: “Thảo nào cô tốt bụng thế. Thời buổi này, người tốt như các học viên các chị thật hiếm có khó tìm!”
Tôi luôn đưa những chiếc túi nhựa lớn cho những người đi ngang qua cửa hàng mà đang mang vác nhiều đồ. Tôi cũng giúp họ sắp xếp lại đồ đạc cho dễ mang. Đồng thời, tôi sẽ giảng chân tướng cho họ và nói với họ hãy thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”
Khu chợ của chúng tôi chỉ có một nhà vệ sinh nằm khuất trong một góc khó tìm. Tôi luôn giải thích rõ ràng vị trí của nó. Tôi cũng sẽ giảng chân tướng cho những người không vội. Đối với người lớn tuổi, tôi thường đưa họ đến nơi mà họ có thể nhìn thấy nhà vệ sinh. Những khách hàng quen luôn biết tôi ở đâu nếu không thấy tôi ở cửa hàng.
Một ngày nọ vào buổi trưa, một bà cụ ở làng bên vội vã đến chỗ tôi và hỏi đường đến nhà vệ sinh. Tôi đã đưa bà đến tận nơi. Sau đó, bà cảm ơn tôi đã giúp đỡ. Rồi bà hỏi giá của những trái cây loại hai mà tôi đã chọn ra và bán giảm giá. Tôi đã giúp bà chọn những quả ngon trong sạp và khuyên bà nên ăn sớm. Khi bà định mua thêm những loại trái cây giảm giá khác, tôi hỏi liệu gia đình bà có kịp ăn hết số trái cây bà đã mua không. Tôi cũng nhắc bà xem có đủ sức xách thêm không.
Biết tôi là một học viên, bà nói rằng bà không ngạc nhiên trước lòng tốt của tôi. Khi tôi cố gắng giảng chân tướng, bà giải thích rằng bà đã biết chân tướng và một học viên khác đã giúp bà thoái khỏi ĐCSTQ. Tôi khuyến khích bà niệm chín chữ chân ngôn khi có thể, bà đã đồng ý.
Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi vĩ đại. Chúng con đã có thể tận dụng cửa hàng nhỏ này làm nơi để thức tỉnh người dân và cứu độ chúng sinh. Con sẽ tinh tấn tu luyện để hoàn thành sứ mệnh lịch sử của mình và trở về nhà cùng Sư phụ.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/9/11/496773.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/10/4/230450.html



