Bài viết của một đệ tử Đại Pháp từ tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-09-2025] Tôi là một đệ tử Đại Pháp trẻ tuổi, tu luyện từ nhỏ cùng cha mẹ. Khi tôi bước chân ra xã hội, Sư phụ vì sự tu luyện của tôi mà đã nhọc tâm an bài cho tôi nhiều công việc khác nhau, đặt tôi vào những môi trường khác nhau để tôi chứng thực Pháp và ma luyện nhân tâm. Sư phụ luôn bảo hộ tôi, để tôi không bị lạc lối giữa thế gian thập ác độc hại, đạo đức bại hoại này. Trong thời gian dịch bệnh của ĐCSTQ, tôi vào làm nhân viên bán hàng cho một công ty bất động sản, tôi đã ma luyện trong môi trường danh lợi này được bốn năm, tâm danh lợi rất nặng đã được tu bỏ đi nhiều. Sau đây tôi xin chia sẻ một câu chuyện về việc tu tâm trừ bỏ chấp trước trong công việc.

Năm ngoái, giá căn hộ chung cư trong thành phố đột nhiên giảm mạnh, công ty mở cuộc họp khẩn cấp yêu cầu chúng tôi liên hệ ngay với khách hàng. Lúc ấy tôi không để tâm lắm, cho rằng không có nhiều người hứng thú với căn hộ chung cư, nên không dễ bán. Hôm đó khi đang lái xe trên đường, tôi nghe bài giảng Pháp của Sư phụ tại Úc, tôi nhận ra Sư phụ đang điểm hóa cho tôi rằng phải làm tốt công việc của mình. Tôi liền gửi tin nhắn hàng loạt cho các khách hàng. Ngày hôm sau, có một khách hàng đến xem nhà và mua một lúc hơn mười căn hộ qua tôi. Vì anh ấy mua số lượng lớn mà chủ đầu tư không có thêm ưu đãi nào, nên tôi ngỏ ý sẽ dùng một phần tiền hoa hồng bán hàng cho khách để giảm giá cho anh ấy.

Sau khi khách hàng chốt giao dịch, tôi nghĩ lại về bản thân mình, cảm thấy mình đã thể hiện khá tốt, chủ động từ bỏ lợi ích của bản thân để giảm giá cho khách hàng, tâm thái bình ổn, cũng không suy nghĩ gì thêm, mà không nhận ra rằng vẫn còn có tâm oán hận ẩn giấu rất sâu, những thay đổi sau đó khiến tôi không thể ngờ tới. Ngày hôm sau, khách hàng nói rằng nếu mua qua một người bạn mà anh ấy quen cũng được ưu đãi, và anh ấy chỉ trả tôi 500 Tệ tiền công cho mỗi căn hộ, còn lại toàn bộ tiền hoa hồng phải trả lại hết cho anh ấy. Tôi nhớ đến lời Sư phụ giảng rằng bất cứ điều gì gặp phải trong tu luyện đều không ngẫu nhiên, đây cũng là đang khảo nghiệm xem tôi có thể vứt bỏ tâm lợi ích hay không, vì vậy tôi đã đồng ý không chút do dự.

Đến ngày thứ ba, sự việc lại leo thang: Khách hàng nói rằng tối qua có người gọi điện cho anh ấy, biết anh ấy mua nhiều nhà, và nói rằng mua qua họ sẽ được ưu đãi hơn, tiền hoa hồng hoàn lại còn nhiều hơn của tôi (số tiền chênh đó là chi phí của công ty nên không thể hoàn lại, và công ty cũng nghiêm cấm nói cho khách hàng biết). Khách hàng cho rằng tôi đã lừa dối anh ấy, nên cứ bám riết không cho qua, yêu cầu tôi phải thương lượng với công ty để hoàn lại toàn bộ tiền hoa hồng cho anh ấy ngoài 500 Tệ mỗi căn. Lúc ấy, tôi cảm thấy có người trong nội bộ phòng kinh doanh đang phá, vì ghen tị với tôi, bèn xem thông tin điện thoại của khách hàng đã chốt giao dịch trong hệ thống và cố tình gọi điện cho họ để thừa cơ nước đục thả câu. Tối về nhà sau giờ làm, tôi tĩnh tâm học Pháp và chia sẻ với đồng tu mẹ để hướng nội tìm. Tôi thấy vị khách ấy có tâm lợi ích rất nặng, muốn lấy toàn bộ hoa hồng, còn đồng nghiệp thì phá đám. Đằng sau biểu hiện này của người thường là tâm coi trọng lợi ích, đố kỵ, oán hận, v.v., chắc hẳn là do bản thân tôi cũng có những tâm chấp trước này nên mới gặp phiền phức ấy.

Công ty chúng tôi có một công ty đối thủ cạnh tranh, luôn có mâu thuẫn lợi ích trong lĩnh vực môi giới bất động sản (họ có quyền xem số điện thoại của khách hàng trong hệ thống của phòng kinh doanh). Trước đây đã từng xảy ra vài lần khách hàng của tôi bị ông chủ của công ty đối thủ dùng thủ đoạn không chính đáng cướp mất. Lúc đó, bề ngoài tôi tỏ ra không quan tâm, tự cho rằng mình tu luyện Đại Pháp nên làm người khoan dung, hòa ái, sẽ không oán hận hay đố kỵ ai, những tổn thất về lợi ích đều có thể thản nhiên chấp nhận một cách tự nhiên. Mãi cho đến khi sự việc lần này trở nên nghiêm trọng, tôi hướng nội tìm một cách sâu sắc mới phát hiện ra rằng, tôi có tâm oán hận đối với ông chủ của công ty đối thủ. Bởi vì tâm tôi chưa buông bỏ được, nên người thường mới biểu hiện ra trạng thái đố kỵ, oán hận tương tự đối với tôi.

Khi đào sâu hơn vào bản thân, tôi kinh ngạc phát hiện ra tôi đã không nắm bắt và phủ nhận những suy nghĩ phản ánh chấp trước thoáng qua trong từng ý niệm: ví dụ như khi có đồng nghiệp chốt được đơn hàng lớn, tôi lại muốn hỏi xem được bao nhiêu hoa hồng, rồi nghĩ xem mình có khách hàng nào để giới thiệu căn hộ nào đó và cũng bán được một đơn hàng lớn (tâm lợi ích, tâm tranh đấu); khi nghe đồng nghiệp mới trong tháng đạt được doanh số rất cao, tôi cảm thấy bất an, trong lòng cứ canh cánh chuyện đó; khi đối phương liên lạc với khách hàng, tôi dỏng tai lên nghe xem họ nói gì, có chốt được đơn nữa không (tâm đố kỵ, không phục, xem thường người khác); sau khi bị ông chủ công ty đối thủ cướp khách, tuy bề ngoài thản nhiên, nhưng có hai lần khi nói chuyện phiếm với lãnh đạo tôi lại nói đối phương là kẻ thực sự tiểu nhân, làm chuyện tổn đức thì đường đi sẽ ngày càng hẹp lại (tâm oán hận).

Thái độ tỏ ra không quan tâm thường ngày của tôi đã che giấu những chấp trước này khá sâu, nếu không có sự điểm hóa từ bi của Sư phụ, thì thật sự rất khó nhận ra.

Tôi nghĩ nếu đó là nợ mà tôi thiếu người khác thì tôi sẽ trả, cảm ơn ông chủ công ty đối thủ đã tạo ra một môi trường tu luyện như vậy cho tôi, tôi mới có thể trừ bỏ những tâm chấp trước ẩn giấu. Tôi hướng nội tìm một cách sâu sắc và nhận lỗi với Sư phụ, phát chính niệm thanh lý những nhân tâm không tốt này. Ngay lập tức, tôi cảm thấy các vật chất chấp trước như oán hận, đố kỵ, lợi ích, v.v. đều được Sư phụ tiêu trừ đi, tư tưởng và tâm thái đều nhẹ bẫng.

Đêm đó lúc ngủ, tôi thấy trong mộng xuất hiện một cảnh tượng: tôi đang đi trên một bờ rìa rất hẹp của một cái ao lớn, hai bên đều là vực sâu. Trong ao có con cá chép lớn cao hơn người đang áp sát bờ nhìn chằm chằm vào tôi. Tôi hơi sợ nó sẽ tấn công mình nên không dám đi tiếp. Một lúc sau, con cá chép không có động tĩnh gì, tôi bèn mạnh dạn đi nhanh qua, rồi giấc mộng kết thúc.

Ngày hôm sau, sự việc đã có một chuyển biến lớn. Ông chủ của công ty đối thủ đã chủ động liên lạc với lãnh đạo công ty chúng tôi, thái độ rất thiện chí và bày tỏ muốn giải tỏa hiểu lầm, sau này sẽ hợp tác tốt trong công việc; vị khách muốn đòi tiền cũng không còn làm khó tôi nữa, chỉ cần trả cho anh ấy số tiền đã thỏa thuận trước đó là được; lãnh đạo công ty thấy tôi bị phá đơn hàng nên đã chia thêm một phần doanh số cho tôi theo quy định, những gì đáng được nhận thì một chút cũng không mất. Vị khách hàng kia sau khi nghe người khác nói mới biết tôi không lừa dối anh ấy, liền giới thiệu bạn của anh ấy mua thêm một căn hộ nữa qua tôi.

Trong thời gian cuối cùng của Chính Pháp, tôi nhất định phải đối đãi nghiêm túc với việc tu luyện, trừ bỏ tâm an dật, chân tu, thực tu, tu tốt bản thân mới có thể chứng thực Đại Pháp tốt hơn, không phụ ân từ bi cứu độ của Sư phụ.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/9/17/498517.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/11/5/231194.html