Học viên mới: Bắt đầu tu luyện ở tuổi thất thập
Bài viết của đệ tử Đại Pháp tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 12-09-2025] Tôi là một học viên mới đắc Pháp chưa đầy một năm, năm nay tôi 70 tuổi. Tôi là con thứ sáu trong gia đình có 10 anh chị em. Tuy mới đắc Pháp, nhưng Sư phụ đã quản tôi, tôi đã được thụ ích rất nhiều từ việc tu luyện.
Tôi biết đến Đại Pháp và bắt đầu tu luyện nhờ hai người chị gái. Chị hai tôi năm nay 85 tuổi, đã tu luyện hơn 20 năm. Chị ba thì 78 tuổi, tu luyện hơn mười năm. Cả hai đều sống ở vùng Đông Bắc Trung Quốc. Nhớ lại khi cuộc bức hại mới bắt đầu, cả hai chị đều đến Bắc Kinh chứng thực Pháp, đều bị cảnh sát bắt vài lần, nhưng các chị vẫn kiên định tu luyện. Lúc đó, tôi vẫn chưa hiểu Đại Pháp là gì, chỉ nghĩ tại sao chính quyền (tà đảng) không cho luyện mà các chị vẫn kiên trì đến vậy?
Mỗi lần về quê họ đều kể cho cả nhà nghe về vẻ đẹp của Đại Pháp, về những kỳ tích xuất hiện trong quá trình tu luyện của họ. Dần dần tôi cũng hiểu hơn về Đại Pháp, tin rằng hai chị sẽ không lừa dối người nhà mình, những tuyên truyền trên tivi nói đều là giả. Cuối năm 2004, làn sóng tam thoái bắt đầu, hai chị về quê giảng tam thoái bảo bình an, 10 anh chị em chúng tôi đều làm tam thoái, cả con cháu cũng đều thoái.
Mấy năm trước, sức khỏe của tôi rất kém. Tôi thường bị đau dạ dày, chóng mặt, thậm chí không dám đi lại, lúc nặng thì thấy trời đất quay cuồng, không dám mở mắt. Phẫu thuật cũng không giúp được gì. Sau đó tôi lại gặp vấn đề về trực tràng và phải phẫu thuật. Sức khỏe của tôi thực sự rất tệ.
Chị hai và chị ba nghe tin về tình trạng của tôi nên đã gọi điện, bảo tôi niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Tôi hỏi: niệm mấy chữ này có tác dụng không, có khỏi được bệnh không? Cả hai đều nói: “Chỉ cần thành tâm niệm thì sẽ có tác dụng. Em xem các chị tu luyện bao nhiêu năm nay, thân thể không có chút bệnh nào, điều này em biết mà.” Tôi nói: “Nếu thực sự tốt như vậy thì em cũng sẽ tu luyện.” Các chị nghe vậy rất vui.
Sau đó tôi hỏi: “Nhưng học thế nào đây? Chúng ta ở cách xa nhau như vậy, ở chỗ em em không biết ai học, làm sao dạy em được? Tà đảng hiện nay vẫn đang bức hại, lại không thể ra ngoài tìm hỏi”. Chị tôi nói: “Thế này nhé, chị sẽ gửi cho em cuốn sách Đại Pháp ‘Chuyển Pháp Luân’, em đọc trước đi.” Vậy là, chị gửi cho tôi cuốn thiên thư “Chuyển Pháp Luân”.
Có lẽ duyên phận thực sự đã đến, tôi mở sách ra xem, liền cảm thấy trong tâm rất sáng tỏ, mắt như rộng mở hơn, cảm thấy như đã từng gặp Sư phụ ở đâu đó rồi, Sư phụ vô cùng thân thiết, quả là một cuốn sách hay! Sao Sư phụ lại giảng hay đến thế?! Không giống như những gì tà Đảng tuyên truyền. Sư phụ là đến để cứu người, dạy làm người tốt theo Chân-Thiện-Nhẫn, chỉ làm việc tốt, không làm việc xấu, đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu. Cuốn sách này thật quá tốt, tôi đã tìm được rồi. Tại sao tà đảng lại không cho học? Chính là vì nó quá xấu xa, nó là giả-ác-đấu.
Thế là, tôi gọi điện cho hai chị: “Sách Đại Pháp em đã đọc rồi, sách viết hay quá! Đây chính là điều em đang tìm, em cũng muốn tu luyện và sẽ tu đến cùng.” Nhưng chúng ta cách xa nhau như vậy thì học thế nào? Em không thể chỉ đọc sách, em còn cần học các bài công pháp nữa.“
Các chị nói: “Các chị sẽ gửi cho em cuốn Đại Viên Mãn Pháp, video hướng dẫn luyện công và cả ghi âm bài giảng của Sư phụ. Em có thể xem và luyện theo.” Tôi đồng ý.
Sau đó, tôi cứ cảm thấy động tác luyện công của mình không chuẩn, sai lệch quá nhiều. Tôi bèn hỏi những người xung quanh xem có ai học Đại Pháp không nhưng cũng không ai biết. Một hôm, em trai tôi đến nhà, nhìn thấy sách Đại Pháp liền hỏi: “Chị, chị cũng học Đại Pháp sao?”
Tôi nói: “Đại Pháp thực sự rất tốt. Cậu có biết ai tu luyện không?” Cậu ấy trả lời: “Trong đơn vị em có một chị đang tu luyện, chị ấy tốt lắm, cũng đã tu luyện hơn 20 năm rồi.” Nghe vậy tôi mừng quá, liền xin số điện thoại của chị ấy. Hôm sau, tôi gọi điện cho người học viên đó, kể sơ qua về tình hình của mình. Chị ấy vui vẻ đồng ý đến nhà hướng dẫn tôi.
Hai ngày sau, chị ấy đạp xe ba bánh đến nhà tôi. Chị ấy rất nhiệt tình, kiên nhẫn hướng dẫn tôi các động tác luyện công, còn mang cho tôi các bài giảng Pháp mới nhất của Sư phụ và tài liệu “Tuần báo Minh Huệ”, chia sẻ với tôi về tiến trình Chính Pháp hiện tại. Tôi nghe xong, càng thêm tín tâm tu luyện, nhất định phải tu cho tốt, cảm thấy Pháp này tốt như vậy mà mình đắc được muộn quá.
Thông qua học Pháp luyện công, tôi cảm thấy thân thể nhẹ nhàng; trước đây đi bộ lên cầu thang đều thở dốc, hụt hơi, giờ lên cầu thang không thấy mệt chút nào. Một thời gian sau, tôi bị chóng mặt dữ dội, cảm thấy toàn thân khó chịu. Tôi gọi điện cho đồng tu, hỏi sao mấy ngày nay tôi lại thấy khó chịu như vậy. Chị ấy nói: “Đó là chuyện tốt. Sư phụ đang điều chỉnh thân thể cho cô, qua một thời gian là ổn thôi.”
Quả đúng như vậy, một tháng sau, tôi không còn chóng mặt, toàn thân cũng không khó chịu nữa. Hai tháng sau, dạ dày tôi cũng không đau nữa, chứng rối loạn tiêu hóa sau phẫu thuật trực tràng cũng biến mất. Ngay cả bệnh trĩ hành hạ tôi bao năm qua cũng không cánh mà bay. Ba tháng sau, khi tôi quay lại bệnh viện kiểm tra, mọi thứ đều trở lại bình thường. Các đốm trắng trên gan trước kia cũng biến mất, bệnh trầm cảm cũng khỏi, chân tôi đi lại không còn yếu hay mỏi nữa. Về cơ bản, mọi bệnh tật của tôi đều không còn, tôi nhẹ nhàng vô bệnh, thân tâm khỏe mạnh, không lời nào có thể diễn tả hết lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ.
Dịp trước dịp Tết năm ngoái, người em họ của tôi ở Thượng Hải bị tắc ruột, vô cùng đau đớn. Gần đến Tết nên bệnh viện cũng không làm phẫu thuật, thuốc men thì không có tác dụng. Đau đớn không chịu nổi, cô ấy gọi điện hỏi tôi phải làm sao. Tôi nói: “Chị có cách, chỉ cần thành tâm thì đảm bảo có tác dụng! Em hãy mau niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’”. Cô ấy đồng ý.
Vài ngày sau, cô ấy gọi điện cho tôi: “Chị ơi, chị bảo em niệm hai câu đó. Em đã làm theo, và giờ em khỏi rồi. Thật kỳ diệu quá! Đại Pháp này thực sự tốt quá! Giờ ngày nào em cũng niệm.”
Mấy hôm trước, em họ về quê, tôi thấy sắc mặt cô ấy rất tốt, tràn đầy năng lượng. Tôi hỏi cô ấy đã thoái ĐCSTQ chưa, cô ấy trả lời: “Em đã thoái hơn 10 năm trước rồi.” Từ tận đáy lòng, cô ấy thực sự biết ơn sự cứu độ từ bi của Sư phụ.
Tuy đắc Pháp muộn, nhưng tôi muốn theo kịp tiến trình Chính Pháp, làm tốt ba việc, cứu những người hữu duyên. Tôi đã giúp bốn người bạn học minh bạch chân tướng Đại Pháp và thoái xuất khỏi Đoàn Thanh niên. Trong cuộc sống hàng ngày, tôi tuân theo yêu cầu của Đại Pháp, đối xử tốt với người khác, nghĩ cho người khác, thấy rác trên đường, tôi nhặt lên và bỏ vào thùng rác. Tôi cảm thấy mình đã thay đổi rất nhiều so với trước đây.
Từ nay về sau, tôi phải làm tốt hơn nữa ba việc, tu bỏ các tâm chấp trước. Tôi có tín tâm, hạ quyết tâm đề cao tâm tính, kiên tu Đại Pháp bất động tâm, theo Sư phụ trở về nhà.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/9/12/499353.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/10/26/231055.html


