Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 30-10-2025] Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi sống trong đau đớn và bệnh tật triền miên. Bệnh viêm xoang nặng khiến đầu lúc nào cũng đau nhức và nặng trĩu. Tôi còn bị viêm túi mật, viêm đại tràng và viêm vùng chậu. Ba khối u xơ tử cung rất lớn khiến bụng tôi đau dữ dội cả ngày. Tôi còn mất ngủ trầm trọng và thường mắc cảm mạo. Tôi đã thăm khám nhiều bác sĩ và uống đủ loại thuốc kháng viêm mỗi ngày nhưng không có tác dụng. Mặc dù hằng ngày tôi vẫn kiên trì đi làm, nhưng chân tôi thường nặng như chì và vài lần tôi đã ngất xỉu tại nơi làm việc. Cuộc sống của tôi lúc đó đúng là khổ không tả nổi.

May mắn thay, vào năm 1997, tôi biết đến Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi bắt đầu đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân (cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp), mọi bệnh tật của tôi đều biến mất và tôi cảm thấy thật nhẹ nhàng, sảng khoái. Tôi đã không cần dùng đến một viên thuốc nào trong suốt 28 năm qua. Sư phụ từ bi vĩ đại đã cứu tôi khỏi khổ ải, Pháp Luân Đại Pháp đã tịnh hóa thân tâm tôi.

Nhờ không ngừng học Pháp, tâm tính của tôi không ngừng thăng hoa và tôi có thể giải quyết mâu thuẫn bằng tâm thái bình hòa.

Đối đãi tốt với đồng nghiệp và người thân

Có lần, một đồng nghiệp đã hiểu sai lời nói của tôi nói và giận dữ quát mắng tôi ngay trước mặt rất nhiều đồng nghiệp khác, lời lẽ rất khó nghe. Vì không muốn làm cô ấy mất mặt trước người khác, tôi không tranh cãi với cô ấy. Sau đó tôi mới đã giải thích tình huống với cô ấy và cô ấy nói: “Tôi đã quá nóng nảy nên đã hiểu lầm chị rồi. Tôi xin lỗi nhé!” Tôi nói với cô ấy rằng không sao hết và mâu thuẫn theo đó đã được giải quyết một cách êm đẹp.

Chồng tôi ngày ngày rượu chè, hơn nữa còn rất nóng tính và mắng chửi tôi vô cớ mỗi khi say xỉn. Anh ấy còn nhiếc móc hết thảy người nhà tôi bằng những lời lẽ rất xúc phạm. Tôi chiểu theo lời Sư phụ dạy:

“…là một người luyện công, thì cần làm được ‘đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu’ “(Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân )

Sau mỗi lần bị chồng mắng, tôi sẽ hướng nội tìm nguyên nhân từ bản thân mình. Tôi thường nói với anh ấy: “Anh đừng giận nữa. Mọi chuyện xảy ra đều là lỗi của em, em xin lỗi”.

Dù cho chồng đối xử với tôi và gia đình tôi như thế nào, tôi vẫn luôn tận tâm chăm sóc chu đáo bố mẹ chồng. Hễ nấu món ăn ngon, tôi đều mang biếu ông bà.

Có một thời gian, em gái tôi vừa bận đi làm vừa phải chăm sóc bố chồng bị bệnh, nên không có thời gian để nấu một bữa cơm ngon. Một hôm, tôi làm một ít bánh bao hấp cho gia đình em ấy và bảo cháu trai mang về cho mẹ. Số bánh bao còn lại không nhiều và tôi định mang một ít cho bố mẹ chồng. Nhưng rồi con trai và con dâu tôi bảo chúng sẽ qua nhà tôi ăn tối, nên không đủ bánh bao cho tất cả mọi người. Lúc đó tôi đã nghĩ lần này sẽ không mang biếu bố mẹ chồng nữa, vì dù sao ông bà cũng không biết hôm nay tôi đã làm bánh bao. Thế nhưng tôi đã nghĩ lại: “Không được, mình là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mình phải đối đãi với bố mẹ chồng như bố mẹ đẻ. Dù tối nay bánh bao không đủ, mình không ăn cái nào, thì cũng phải mang một ít sang cho bố mẹ chồng.” Thế là tôi bèn lấy vài chiếc bánh mang biếu bố mẹ chồng.

Bất động tâm trước lợi ích cá nhân

Trong xã hội dục vọng vật chất tràn lan, xem trọng danh lợi ngày nay, để được thăng chức và được danh hiệu chuyên môn, các đồng nghiệp trong ngành giáo dục thường cạnh tranh gay gắt và dễ nảy sinh mâu thuẫn rất lớn. Tình trạng này đã trở thành một vấn đề nan giải đối với ban lãnh đạo nhà trường.

Một lãnh đạo nhà trường bảo tôi nộp hồ sơ để xét duyệt tăng lên bậc 5. Tôi không chút do dự nói với ông ấy: “Tôi không muốn làm anh khó xử. Tôi biết chỉ có rất ít suất cho bậc 5, nên anh hãy để các giáo viên khác được thăng bậc trước đi ạ.”

Ông ấy rất ngạc nhiên nói: “Cô thật cao thượng! Đúng là có rất ít suất, có lẽ chỉ được vài suất thôi. Nếu cô không được lên bậc 5, cô sẽ không gây rắc rối cho nhà trường như các giáo viên khác chứ?”

Tôi bảo ông ấy đừng lo và ông ấy rất cảm kích. Trước đây, tôi đã giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp và giúp ông ấy làm “tam thoái” (thoái khỏi các tổ chức Đảng, Đoàn, Đội của ĐCSTQ).

Vài ngày sau có quyết định về chỉ tiêu, ông ấy gọi điện cho tôi và nói: “Chúng ta có ba suất cho bậc 5! Chỉ có ba giáo viên đáp ứng đủ mọi tiêu chí và cô là một trong số đó”.

Là học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi không bị động tâm bởi lợi ích cá nhân. Có lần, tôi đã in hai đề thi của mình bằng giấy của cơ quan, sau đó tôi đã mang giấy trắng từ nhà đến trả lại cho đơn vị. Tuy không ai biết tôi đã dùng giấy của cơ quan và họ cũng không biết tôi đã mang giấy trắng trả lại, nhưng tôi là người tu luyện Đại Pháp, tôi phải tống khứ cái tâm chấp trước vào lợi ích, chứ không phải là làm cho ai xem. Từ tận đáy lòng tôi muốn làm một người tốt.

Một lần nọ, tôi đi mua sắm tại một siêu thị lớn. Tôi đã lấy một món văn phòng phẩm trên kệ bỏ vào túi, rồi chọn những món đồ khác. Khi ra thanh toán, tôi quên không lấy món đồ đó ra. Nó chưa được khử từ nhưng không hiểu sao chuông báo động không kêu lên khi tôi đi ra khỏi cửa hàng. Về đến nhà, tôi mới nhận ra là mình chưa thanh toán món đồ đó và nghĩ rằng tôi nhất định phải mang trả lại, tôi không thể chiếm lợi ích này được. Khi tôi đạp xe quay lại cửa hàng, nhân viên bán hàng kinh ngạc nói: “Cảm ơn cô! Cô thật tốt bụng!”

Chồng tôi là giám đốc của một công ty lớn. Một ngày nọ, anh ấy mời bạn bè đi ăn, tôi và kế toán công ty anh ấy cũng tham gia. Sau bữa trưa, tôi chủ động đi thanh toán hóa đơn, hết gần 700 nhân dân tệ. Chủ nhà hàng và kế toán của chồng tôi không cho tôi thanh toán, nói rằng công ty sẽ thanh toán. Tôi không thể nhận tiền của công ty, nên tôi đã trả tiền. Chủ nhà hàng thốt lên: “Thời buổi này thật khó tìm được người tốt như chị!”

Chủ của một nhà hàng ở gần công ty chồng tôi bảo tôi: “Chị à, vợ của các lãnh đạo khác trong công ty của chồng chị thường xuyên đến nhà hàng này gọi món rồi tính tiền cho công ty, nhưng chị chưa bao giờ làm thế.” Tôi mỉm cười đáp: Tôi không giống với những người khác. Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”

Một lần, vì có việc, nên tôi mời vài người bạn đến dùng bữa tại nhà hàng này. Sau bữa ăn, khi tôi đi thanh toán, ông chủ nhất quyết không nhận tiền và nói để ông ấy mời. Khi tôi kiên quyết trả tiền, ông ấy nói: “Hay là tính vào chi phí công ty của chồng chị nhé”. Tôi bảo ông ấy đây là việc riêng của tôi, nên tôi phải trả tiền.

Ông chủ nhà hàng nói: “Giờ thì tôi đã biết rồi, những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đều là người tốt!”

Ông ấy biết tôi tu luyện Đại Pháp. Vợ ông ấy cũng tu luyện Đại Pháp, nhưng ông ấy phản đối vì nghe và tin theo những lời bôi nhọ Pháp Luân Đại Pháp mà ĐCSTQ tuyên truyền. Qua sự việc lần này, ông ấy đã hiểu rằng ĐCSTQ đã dối trá và vu khống Đại Pháp, và Đại Pháp dạy người ta làm người tốt.

Một lần, công ty chồng tôi nhập một lô bàn ghế. Người đại diện của nhà cung cấp đã mang theo một phong bì đựng một xấp tiền tới nhà tôi. Tôi từ chối và bảo cậu ấy: “Làm kinh doanh kiếm tiền không dễ dàng gì. Các anh cứ giao dịch công bằng là được rồi, không cần phải trả thêm khoản tiền nào khác”. Cậu ấy nói: “Chị ơi, người nhà của các lãnh đạo của tất cả các công ty khác đều nhận khoản tiền này cả, chỉ có chị là người duy nhất không muốn nhận thôi!”

Tôi làm việc tại một chi cục trực thuộc thành phố. Một lần nọ, tôi giúp một giáo viên xử lý vấn đề liên quan đến công việc. Để tỏ lòng biết ơn, cô ấy khăng khăng muốn tặng tôi một thẻ mua hàng. Tôi cố gắng từ chối, nhưng cô ấy vẫn rất kiên quyết, vì hai bên cứ đùn đẩy mãi nên tôi đành phải tạm thời nhận lấy. Sau đó tôi nạp vào tài khoản điện thoại của cô ấy số tiền đúng bằng giá trị của chiếc thẻ mua hàng đó, coi như là tôi đã trả lại khoản tiền đó cho cô ấy. Trước đó tôi đã giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho cô ấy và cô ấy cũng đã chủ động làm “tam thoái”. Cô ấy biết Đại Pháp dạy người ta hướng thiện và vô tư, nên cô ấy rất thấu hiểu tại sao tôi lại xử lý việc này như vậy.

Tôi cũng giúp một giáo viên khác giải quyết vấn đề công việc. Để cảm ơn, anh ấy đã đưa cho tôi 1.000 nhân dân tệ và một món quà. Vì không thể từ chối, tôi đã nhận. Sau đó, tôi tìm cơ hội trả lại anh ấy 1.000 nhân dân tệ cùng với một số tiền đúng bằng giá trị món quà. Tôi cũng nhân dịp này để giảng chân tướng Đại Pháp cho vợ chồng anh ấy và giúp cả hai “tam thoái”. Trước đây, người giáo viên này vì bị đầu độc bởi những tuyên truyền dối trá của ĐCSTQ về Đại Pháp và thậm chí còn tham gia bức hại phi pháp một học viên tại đơn vị công tác. Sự thiện lương và vô tư của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp đã giúp phá trừ đi những hiểu lầm của anh ấy đối với Đại Pháp.

Những ví dụ như vậy có rất nhiều, nhiều đến mức không thể kể hết được. Pháp Luân Đại Pháp đã tịnh hóa thân thể tôi, thăng hoa tâm linh tôi.

Con vô cùng biết ơn sự cứu độ từ bi của Sư phụ!

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/10/30/499365.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/11/26/231458.html