Bài viết của Cao Phi

[MINH HUỆ 08-11-2025] Thiên nga là loài chim nước có vẻ ngoại khá giống ngỗng. Chúng có tiếng kêu lớn và chủ yếu ăn thực vật, côn trùng. Tuy là chim nước nhưng chúng có khả năng bay rất giỏi.

Trong chương “Thiên Vận” của sách Trang Tử, một trước tác cổ của Trung Quốc bàn về những nguyên lý cơ bản của Đạo gia, có viết: “Thiên nga không cần tắm mỗi ngày mà vẫn trắng; quạ không cần phơi nắng mỗi ngày mà vẫn đen.” Theo Thuyết Văn Giải Tự, cuốn từ điển chữ Hán cổ nhất, thiên nga (hộc) là một loài chim bay cao. Chữ hộc (鵠) thường được dùng cùng với chữ hồng (鴻, tức ngỗng trời) để tượng trưng cho những hoài bão, lý tưởng cao đẹp.

Mặc dù trong mùa di cư, thiên nga thường bị lạc nhau, nhưng chúng vẫn chung thủy với bạn đời của mình, và hầu hết thiên nga đều kết đôi đến trọn đời.

Tôi sinh ra ở tỉnh Sơn Tây, phía Đông Bắc Trung Quốc. Khi tôi lên mười tuổi, cha mẹ đưa tôi về thăm ông bà ở thành phố Nguyên Bình, nơi tôi lần đầu tiên được nhìn thấy những ngọn núi. Tôi đã vô cùng phấn khích khi trông thấy những dãy núi trập trùng như vậy.

Một buổi chiều nắng đẹp, cha tôi ngồi xuống bên tôi, cạnh một con suối. Chúng tôi nghe tiếng người chăn cừu huýt sáo gọi đàn và thấy một con cừu tinh nghịch chạy đi. Người chăn cừu nhặt một hòn đá và ném trúng ngay một bên sừng của nó. Thấy tôi kinh ngạc trước tài nghệ ấy, cha tôi liền kể cho tôi nghe một câu chuyện thời thơ ấu của ông.

Khi cha tôi còn nhỏ, ông có một người anh họ cũng làm nghề chăn cừu. Khi chăn thả đàn cừu, anh ấy luôn mang theo một khẩu súng săn để phòng sói và báo. Mỗi độ xuân về, anh lại thấy từng đàn chim di cư bay về phương Bắc. Một lần, khi đang chăn cừu trên đỉnh núi, anh nhìn thấy một cặp thiên nga bay ngang qua. Do nhất thời nổi hứng, anh đã giơ súng bóp cò và một con rơi xuống. Anh nhặt nó lên xem thì thấy cánh của nó bị gãy, bèn băng bó lại rồi mang nó về nhà. Khi những người lớn tuổi trong nhà biết chuyện, họ mắng anh: “Thợ săn không bắn thiên nga bay theo đôi. Cháu làm vậy là thất đức lắm.” Biết mình đã sai, anh giữ con thiên nga lại trong sân, chăm sóc và cho nó ăn.

Khi mùa thu đến, các loài chim bắt đầu di cư về phương Nam, một con thiên nga đơn độc bay ngang qua, cất tiếng kêu ai oán. Con thiên nga trong sân nhà anh họ tôi nghe thấy liền đáp lại thật lớn. Con thiên nga đang bay nhận ra tiếng gọi của bạn đời, và bất chấp sự hiện diện của con người, đã đáp thẳng xuống sân. Cả hai dường như vô cùng mừng rỡ khi được đoàn tụ. Con đáp xuống lớn hơn, có lẽ là con đực. Khi nhận ra cánh của bạn đời đã bị gãy và không bao giờ có thể sải cánh bay cùng mình được nữa, nó bèn dang rộng đôi cánh, ngẩng cao đầu và cất tiếng kêu bi thương. Sau đó, hai con thiên nga quấn cổ vào nhau rồi cùng chết.

Bao năm tháng đã trôi qua, không hiểu sao tôi vẫn luôn nhớ như in khoảng thời gian sống trên núi quê nhà. Những lúc khó khăn, tôi lại nhớ đến dòng nước suối ngọt lành, những con lạch róc rách, tổ chim chích chòe trên cây dương lớn ở đầu làng, tiếng chuông và tiếng trống của ngôi chùa đá, và những đàn thiên nga bay lượn trên bầu trời.

Trong thế giới loài chim, hồng hoàng (Buceros bicornis) cũng là loài chung thủy với bạn đời của mình. Một khi đã kết đôi, chúng sẽ gắn bó với nhau suốt đời. Trong mùa sinh sản, con đực chịu trách nhiệm mang thức ăn về cho con cái trong thời gian ấp trứng và cho cả con non sau khi chúng nở.

Tương tự, đại bàng đầu trắng, một loài chim săn mồi khổng lồ, cũng kết đôi trọn đời. Khi một con chết đi, con còn lại thường cũng sẽ chết theo.

Thêm nữa, hải âu mày đen, một loài chim biển lớn với sải cánh dài từ 2,5 đến 3,5 mét, nổi tiếng chung thủy với bạn đời. Hải âu mày đen dành hơn 90% thời gian bay lượn trên biển, nhưng chúng luôn nhớ bạn đời và vị trí tổ của mình. Một khi đã xác lập mối quan hệ, chúng sẽ gắn bó với nhau trọn đời. Ngay cả khi xa cách nhiều năm, chúng vẫn có thể nhận ra giọng gọi và dáng vẻ của bạn đời. Khi quay trở lại nơi sinh sản, những con độc thân sẽ bắt đầu tìm kiếm bạn tình, còn những con đã có đôi và đến sớm sẽ kiên nhẫn chờ đợi bạn đời quay về.

Theo truyền thống xã hội, hôn nhân là sự gắn bó để cùng nhau vượt qua hoạn nạn và luôn giữ trọn lòng chung thủy dù trải qua bao thăng trầm. Ở phương Tây, người ta thề nguyện sẽ yêu thương và trân trọng nhau dù giàu hay nghèo, dù ốm đau hay khỏe mạnh. Đáng tiếc là, cùng với sự truyền bá của các học thuyết như thuyết tiến hóa và thuyết vô thần, hôn nhân không còn được ràng buộc bởi các chuẩn mực đạo đức và đức tin. Vì vậy, ngoại tình, loạn luân và ly hôn ngày càng trở nên phổ biến. Khi con người không còn một la bàn đạo đức để soi đường, họ thậm chí có thể hành xử còn tệ hơn cả muông thú.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/11/8/502267.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/11/16/231336.html