Weibo và Tiểu Hồng Thư được tự do đến mức nào?
Bài viết của Lộ Nhân tại Bắc Mỹ
[MINH HUỆ 10-10-2025] Rất nhiều người Trung Quốc không biết rằng, những người dùng Weibo và Tiểu Hồng Thư cũng như các nền tảng mạng xã hội khác đều bị Trung Cộng kiểm soát. Rất nhiều người Trung Quốc cảm thấy không có lựa chọn, chỉ có thể sử dụng Weibo và Tiểu Hồng Thư. Trước đây, có không ít thanh niên trẻ Hoa Kỳ vì chịu ảnh hưởng của giáo dục thiên tả mà kích động tuyên truyền rằng Tiểu Hồng Thư còn tự do hơn cả xã hội nước Mỹ, tự nguyện trở thành người dùng của Tiểu Hồng Thư. Vậy thì Weibo và Tiểu Hồng Thư rốt cuộc tự do đến mức nào?
Hôm nay, tôi nhận được tin rằng, vào trưa ngày 7 tháng 10, con trai của người gửi tin đã nói với anh ta rằng, Tây Tạng có một khu du lịch là núi băng, có một người hướng dẫn viên chụp được hình ảnh có người đang thiêu rất nhiều thi thể, bên cạnh có một chiếc máy bay. Anh ta (người hướng dẫn viên) liền đăng tin lên Weibo, chất vấn rằng có phải là thu hoạch nội tạng, rồi thiêu xác để hủy chứng cứ chăng. Kết quả ngày hôm sau, người hướng dẫn viên kia đã chết trên khu núi băng ấy. Có người đăng thông tin này lên các nền tảng mạng xã hội tại Trung Quốc (Weibo? Tiểu Hồng Thư? Tiktok?…), con của người đăng tin nói trên đọc được, nhưng cũng như những thông tin như chân tướng về dịch bệnh, cái chết thảm của Vu Mông Lung, sự mất tích kỳ bí của Hồ Hâm Vũ, tin tức đã nhanh chóng bị phong sát, biến mất như chưa từng tồn tại vậy.
Sự việc này khiến tôi lại lần nữa suy ngẫm, các trang mạng, các nền tảng xã hội (dù là Weibo, Tiểu Hồng Thư, hay bất cứ nền tảng nào), hay điện thoại ở Trung Quốc, không thiếu thủ đoạn nào để theo dõi người dùng. Bất cứ ai mang tâm lý cầu may, thì đều chỉ là may mắn tạm thời mà thôi. Nhẹ thì bị chặn, khóa nick, nặng thì sẽ mất tích, tự sát, và còn rất nhiều những hậu quả nguy hiểm đáng sợ khác mà người bình thường không thể nào nghĩ ra.
Theo báo cáo trang Quang Minh Nhật báo cũng như các tờ báo khác của Trung Cộng, vào trung tuần tháng 3 năm 2023, một nghiên cứu sinh tên Long Tinh Vũ (nam, 24 tuổi) đang học cao học Tài nguyên Địa chất và Kỹ thuật Địa chất tại Đại học Địa chất Trung Quốc (Vũ Hán), “trong lúc tập thể thao ở trường đã bất cẩn té ngã bị bong gân đầu gối, anh này đã đến bệnh viện chữa trị. Bác sỹ cho biết cần cố định nẹp đầu gối ở bên ngoài kết hợp với chữa trị, mà chi phí nẹp cố định lại hơn cả nghìn NDT, với anh ta mà nói, đây đúng là một gánh nặng rất lớn. Thế là anh ta lên mạng mua một bộ nẹp đơn giản giá hơn 100 tệ. Vốn dĩ chỉ là một vết thương bình thường do té ngã, nhưng vì cố định nẹp không đúng, vấn đề ở chân không hề giảm nhẹ, qua mấy ngày ngược lại còn xuất hiện chứng sưng phù, tạo ra những nguy cơ tiềm tàng rất lớn đến sức khỏe anh này”. Người đọc muốn hỏi là: “Cái ‘cố định nẹp không đúng’ được nhắc đến ở đây, là sự cố trong điều trị hay là vì nguyên nhân khác nữa? Có ai chịu trách nhiệm cho sự việc này hay không?
Trang web Quang Minh còn nói, “Ngày 30 tháng 3, khi Long Tinh Vũ đang ở ký túc xá thì đột ngột bị ngưng tim, bạn cùng phòng nhanh chóng gọi cho 120 cấp cứu. Sau khi cấp cứu hồi sức tim phổi, tim có mạch đập trở lại, nhưng do thời gian cấp cứu quá dài, não bị phù rất nghiêm trọng, hơi thở yếu, được chẩn đoán là tắc phổi dẫn đến ngưng thở, ngưng tim”. Độc giả muốn hỏi rằng: “thời gian cấp cứu quá dài” là có ý gì? Do cái gì gây ra? Trong thời buổi mổ sống nội tạng tràn lan, tại đất nước của Trung Cộng mà người trẻ kéo dài tuổi thọ cho người già này, thì đằng sau câu nói “thời gian cấp cứu quá dài”, thật sự không có những giao dịch khuất tất không dám đưa ra ánh sáng và đầy máu tanh sao?
Theo báo cáo trên trang báo mạng Trung Quốc, sau khi Long Tinh Vũ được tuyên bố là bị chết não, tim, gan, hai quả thận, và cặp giác mạc của anh ta, đều bị đem quyên tặng.
Bố mẹ Long Tinh Vũ đều là công nhân nhập cư. Bố cậu ấy đã té ngã đến bị thương chân tại công trường, vì không có tiền chạy chữa, chỉ đành xử lý vết thương một cách đơn giản, cuối cùng vết thương trầm trọng hơn, dẫn đến mất năng lực làm việc. Từ đó, áp lực kinh tế trong gia đình đổ lên vai người mẹ, bà buộc phải đi bán hàng rong từ sáng sớm đến tối muộn để duy trì cuộc sống cho gia đình.
Trường hợp của Long Tinh Vũ, các trang báo mạng, các trang truyền thông dưới sự thống trị của Trung Cộng đều đăng bài với cùng một giọng điệu, Tiểu Hồng Thư và Weibo thì không dám có chút tin tức trái chiều nào, đây là kết quả của “tự do” sao? Nói lời thật tại Trung Quốc sẽ nguy hiểm đến tính mạng, điều này hiện đã có vô số tiền lệ và trường hợp, kể cả sự việc của người hướng dẫn viên vô tình thấy cảnh thiêu xác trên núi băng đã đề cập đến trong phần đầu bài viết, những người Trung Quốc chưa nếm thử quả đấm thép của Trung Cộng, ít nhiều vẫn còn ôm giữ chút mộng tưởng và thể diện.
Hai ngày trước, trang Minh Huệ có đăng một bài viết, mang tên “Những người đang sống trong thời kỳ ‘thái bình’ như chúng ta”, bài viết đã nhắc đến sự kiện nước máy tại Hàng Châu bốc mùi hôi như nước trong bể phốt, tập thể trường mẫu giáo ở thành phố Thiên Thủy, tỉnh Cam Túc bị nhiễm độc chì, vụ ngụy án tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn vào đêm giao thừa năm 2001, những vụ việc này đều có quan hệ nhân quả, cho thấy sự trượt dốc đạo đức của người Trung Quốc là vì sự sụp đổ từng tầng đạo đức dưới bàn tay của Trung Cộng cho đến hôm nay, đặc biệt là từ sau năm 1999, sau khi Trung Cộng công khai bức hại Pháp Luân Công.
Một quốc gia dựa vào dối trá, bạo lực và khủng bố để duy trì, thì mạng xã hội cũng có thể trở thành một thế giới lý tưởng.
Che đậy chân tướng vụ tự thiêu, che đậy chân tướng cuộc bức hại Pháp Luân Công, che đậy chân tướng Pháp Luân Công, che đậy chân tướng tanh mùi máu của nạn thu hoạch nội tạng sống nhắm vào học viên Pháp Luân Công và đến nay là nhắm vào cả người dân, vì để che đậy đủ loại chân tướng, vì kéo dài tuổi thọ cho quan chức cấp cao và người tâm phúc của Trung Cộng, người Trung Quốc có thể bị “tự sát”, chết não, bị… bất cứ lúc nào. Weibo và Tiểu Hồng Thư rốt cuộc có liên quan gì đến sự việc này? “Tự do ngôn luận” tại quốc gia của Trung Cộng có thực sự như nhóm “ngũ mao”, “phấn hồng” đã thổi phồng, thực sự tự do hơn cả phương Tây sao? Qua hành vi của bọn họ, đều có thể nhìn ra được, đến chính bản thân họ còn không có được tự do tư tưởng và tự do ngôn luận, vậy mà họ vẫn đánh trống khua chiêng như thế trên các trang mạng xã hội!
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/10/10/501345.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/11/6/231206.html


