Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Sơn Tây, Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-12-2025] Bà Triệu Hiểu Khánh đã trải qua 700 ngày của bản án ba năm hai tháng tù tại Nhà tù nữ tỉnh Sơn Tây. Trong thời gian đó, bà không được phép đánh răng hay tắm gội trong suốt 670 ngày liên tục. Bà cũng bị cấm thăm viếng trong toàn bộ khoảng thời gian này. Sau khi được tự do vào tháng 1 năm 2025, bà đã tiết lộ những gì đã xảy ra với mình.

Bà Triệu, người thành phố Thái Nguyên, tỉnh Sơn Tây, bị bắt vào tháng 11 năm 2021 vì kiên định không từ bỏ đức tin vào Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện tinh thần bị chính quyền cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999. Vụ bắt giữ này diễn ra chỉ hai tháng sau khi bà mãn hạn bản án hai năm tù trước đó vì tu luyện Pháp Luân Công. Bà bị kết án ba năm hai tháng tù và bị đưa đến khu 6 Nhà tù nữ tỉnh Sơn Tây vào ngày 9 tháng 2 năm 2023.

Từ đầu năm 2023, tất cả lính canh nam làm việc tại Nhà tù nữ tỉnh Sơn Tây đều bị chuyển sang các nhà tù khác và tất cả các giám khu trưởng đều được thay thế bằng nữ giới. Vương Phú Anh, cựu giáo đạo viên của khu 9, được thăng chức làm trưởng khu 6. Chồng bà ta là giám đốc nhà tù và anh trai từng là trưởng khu 10. Cả bà ta và Vương Văn Bá, người được thăng chức từ phó giáo đạo viên lên giáo đạo viên khu 6, đã phối hợp chặt chẽ với nhau để bức hại các học viên Pháp Luân Công.

Mục tiêu đầu tiên của họ là bà Triệu, người được họ lên kế hoạch “chuyển hóa” chi tiết. Họ giao nhiệm vụ cho Lương Tân Bình, một cựu quan chức bị kết án chung thân vì tham nhũng và có nhiều kinh nghiệm tra tấn các học viên Pháp Luân Công; Cổ Lan, một kẻ lừa đảo 30 tuổi; và Vương Tố Bình, một cộng tác viên 73 tuổi, để giám sát và “chuyển hóa” bà Triệu.

Các tù nhân ép bà Triệu xem các video phỉ báng Pháp Luân Công cả ngày lẫn đêm và sau đó viết báo cáo tư tưởng. Nếu Vương Văn Ba coi báo cáo tư tưởng của bà là “không đạt”, bà sẽ không được phép tắm rửa và phải tiếp tục xem các video tẩy não. Bà thường không được phép đi ngủ trước nửa đêm và sau đó phải thức dậy lúc 4 giờ sáng.

Một tháng sau khi bà Triệu bị đưa vào tù, nhà tù đã ngừng cho gia đình vào thăm, ngừng cho phép bà gọi điện thoại và cấm bà mua các nhu yếu phẩm hàng ngày. Vương Phú Anh cũng không cho phép bà đánh răng hay tắm gội. Trong một cuộc họp toàn khu, Vương nói: “Là phụ nữ, việc chú ý vệ sinh cá nhân là điều tự nhiên, nên thật khổ sở khi không được tắm rửa. Nhưng vì bà Triệu Hiểu Khánh từ chối ‘chuyển hóa’, nên bà ta đã từ bỏ quyền đó.”

Lệnh cấm vệ sinh cá nhân kéo dài trong suốt phần còn lại của bản án của bà Triệu, tổng cộng là 670 ngày.

Các lính canh và tù nhân cũng không cho bà Triệu ngủ và ép bà đứng trong nhiều giờ liền. Khi tra tấn kéo dài, bàn chân và bắp chân của bà sưng phù lên, khiến bà không thể xỏ vừa giày nữa. Nếu bà không thể giữ thăng bằng và dựa vào tường hoặc nhắm mắt lại, các tù nhân sẽ đánh đập và đá bà, làm bầm tím chân bà.

Một ngày nọ, ba tù nhân đã đưa bà Triệu đến một nhà kho không có camera giám sát. Tù nhân Lương kẹp cổ bà và đẩy bà vào tường, đe dọa sẽ giết bà nếu bà không từ bỏ Pháp Luân Công. May mắn thay, một học viên Pháp Luân Công khác đã đi vào và ngăn tù nhân Lương lại.

Để che đậy hành vi của mình, tù nhân Lương bắt đầu giả điên bằng cách tự tát vào mặt mình, nói rằng giờ bà ta không biết phải nói gì với lính canh nếu bà Triệu từ chối từ bỏ Pháp Luân Công. Nhưng khi không có ai ở đó, bà ta lại kẹp cổ bà Triệu thêm nhiều lần nữa, và những vết hằn trên cổ bà Triệu không bao giờ biến mất trong suốt thời gian bà ở tù.

Lính canh cũng cấm bà Triệu mua giấy vệ sinh hoặc sử dụng nhà vệ sinh, đặc biệt là khi bà đang trong kỳ kinh nguyệt. Để phản đối, bà Triệu đã tuyệt thực. Sau đó, lính canh đã cho phép bà mua giấy vệ sinh với sự cho phép đặc biệt.

Trong thời gian từ tháng 7 đến tháng 8 năm 2024, Vương Phú Anh và Vương Văn Ba đã phối hợp với Ủy ban Chính trị và Pháp luật tỉnh Sơn Tây và Phòng 610 để gây thêm áp lực lên bà Triệu. Họ tìm một cộng tác viên nam và sắp xếp để người này đến nhà tù mỗi ngày để tác động lên bà Triệu.

Theo một nhân chứng, người đàn ông này đã lăng mạ bà Triệu, đánh vào đầu bà và dùng điện thoại di động chọc vào ngực bà. Ngay cả các tù nhân khác cũng không thể chịu nổi những lời lẽ xúc phạm mà anh ta sử dụng. Bà Triệu vẫn bình tĩnh và kiên định với đức tin của mình. Cuối cùng người này đã bỏ cuộc và rời đi.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/12/4/503274.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/12/11/231666.html