[MINH HUỆ 09-11-2025] Tôi là đệ tử Đại Pháp bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999. Vài tháng sau khi tu luyện, tà đảng Trung Cộng đã phát động cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Lúc đó, nhận thức về Pháp của tôi còn rất nông cạn, thực tu rất kém, do đó đã đi đường vòng một thời gian dài. Mãi nhiều năm sau, tôi mới quay trở lại trạng thái tu luyện, tôi vô cùng hối hận và quyết tâm sau này sẽ trở thành một đệ tử Đại Pháp chân chính.

Khoảng năm 2013, tôi bắt đầu ra ngoài phát tài liệu chân tướng và giảng chân tướng trực diện. Khi đó, tôi hỏi một chị đồng tu lớn tuổi làm thế nào để phát tài liệu chân tướng, chị ấy nói: “Đơn giản lắm, chỉ cần chào hỏi người ta rồi hỏi họ có muốn đọc sách không? Nếu họ muốn đọc thì đưa cho một quyển, không thì thôi.” Tôi cảm thấy rất đơn giản, liền quyết tâm ra ngoài phát tài liệu chân tướng và giảng chân tướng trực diện.

Vượt qua được tâm sợ hãi để bước ra khỏi nhà, bản thân nó đã là tu luyện

Thực ra, ban đầu tôi có chút sợ hãi, sợ bị từ chối, sợ nguy hiểm, sợ bị người khác tố cáo. Mỗi lần trước khi ra ngoài, cảm giác có chút không muốn bước chân đi. Nhìn những tài liệu chân tướng trong túi, tôi không biết có ai muốn nhận không, trong lòng cứ nơm nớp. Cuối cùng, tôi nhắm mắt làm liều, rồi cũng bước ra ngoài. Lâu dần, tâm sợ hãi này cũng dần yếu đi, ra khỏi nhà cũng không còn khó khăn như trước nữa.

Sau khi thực sự bước ra khỏi nhà, vấn đề là làm thế nào để bắt chuyện với người khác. Ban đầu, tôi đạp xe đi rất xa mà cũng không mở miệng được, nên tôi giả vờ hỏi đường người ta. Sau khi bắt chuyện được rồi, tôi mới hỏi họ có muốn đọc sách không. Hoặc tôi mua một ít đồ để bắt chuyện với người bán hàng, rồi đưa cho họ một cuốn sách nhỏ chân tướng. Lâu dần, việc bắt chuyện với mọi người cũng trở nên tự nhiên hơn, việc phát sách nhỏ chân tướng cũng thuận lợi hơn rất nhiều.

Bây giờ nghĩ lại, việc loại bỏ tâm sợ hãi khi ra ngoài, việc bắt chuyện với mọi người trở nên tự nhiên, những thay đổi tưởng chừng như bình thường này, thực ra là Sư phụ thấy đệ tử có tâm cứu người, nên đã giúp tôi loại bỏ những vật chất không tốt mới có được kết quả như vậy.

Nhận thức sâu sắc hơn về chân tướng cũng là đang trong tu luyện

Khi phát tài liệu chân tướng trực diện, nhiều người sẽ hỏi về một số tình hình của Pháp Luân Công, vì vậy tôi đương nhiên phải giảng chân tướng. Muốn giảng chân tướng tốt, thì trước hết bản thân phải hiểu rõ chân tướng. Tôi thấy các ấn phẩm định kỳ của Minh Huệ thực sự rất hay, tôi cố gắng đọc nhiều nhất có thể, vừa để hiểu nội dung của các cuốn sách nhỏ chân tướng mà mình phát, vừa để hiểu sâu sắc hơn về chân tướng, như vậy khi giảng cho người khác mới có điều để nói, không đến nỗi rơi vào thế bí.

Ví dụ như cuốn “Sự thật về Pháp Luân Công” trình bày những báo cáo tích cực về Đại Pháp trong giai đoạn đầu hồng truyền, trong đó có cuộc điều tra của Hội Nghiên cứu Khoa học Khí công, Tổng cục Thể thao đối với hàng chục nghìn học viên Pháp Luân Công, kết quả cho thấy hiệu quả chữa bệnh khỏe người của Pháp Luân Công đạt 97,9%, v.v. Những chân tướng cơ bản này đều rất có sức thuyết phục. Ngoài ra, ấn phẩm đặc biệt “Thiên địa thương sinh” nói về sự bạo chính, phá hoại văn hóa truyền thống, và sự dối trá của Trung Cộng, v.v., cũng rất dễ gây được sự đồng cảm của thế nhân. Đương nhiên, xem nhiều video chân tướng Đại Pháp, nghe nhiều bài chia sẻ của đồng tu cũng sẽ giúp ta hiểu rõ chân tướng hơn.

Viết đến đây, tôi chợt nhận ra rằng, thực ra quá trình mình tìm hiểu sâu về chân tướng cũng là tu luyện. Tôi biết rõ rằng trong quá trình này, nhận thức của tôi về Pháp ngày càng sâu sắc, đối với Pháp ngày càng kiên định. Có khi chỉ là một bài viết trong cuốn sách nhỏ chân tướng về sự thay đổi thân tâm của đồng tu sau khi học Pháp, tôi đọc xong, trong tâm vô cùng xúc động, thấy được khoảng cách giữa mình và đồng tu; có khi rõ ràng chỉ là một câu chuyện nhỏ về văn hóa truyền thống, tôi đọc xong lại đột nhiên hiểu ra những thứ biến dị ở bản thân; có khi trông như chỉ là phơi bày tội ác của tà đảng Trung Cộng, nhưng lại khiến tôi suy ngẫm rất nhiều, thấy được những nhận thức sai lầm trong tư tưởng của mình trước đây. Những trường hợp như vậy nhiều không kể xiết.

Không ngừng điều chỉnh phương thức khuyên thoái cũng là đang tu luyện

Giảng chân tướng không chỉ là giảng, mà còn phải khuyên tam thoái (thoái xuất khỏi các tổ chức Đảng, Đoàn, Đội của Trung Cộng). Bản thân tôi thực ra không biết thuyết phục người khác lắm, thiếu khả năng thuyết phục, điều này có thể liên quan đến cách đối nhân xử thế hàng ngày của tôi. Tôi trước nay không có con mắt quan sát, không biết nghe lời đoán ý, không khéo léo, lại thô vụng, thậm chí có lúc đắc tội với người khác mà không hề hay biết. Bình thường tôi cũng không thích thuyết phục người khác làm việc gì, gặp chuyện có thể nói đôi câu, người khác muốn nghe thì nghe, không nghe thì thôi. Trong việc giảng chân tướng trực diện, điều này đã trở thành một điểm yếu không nhỏ của tôi.

Tôi thấy “giảng” có vẻ dễ hơn, nhưng để người khác hiểu và lựa chọn tam thoái thì có chút khó khăn. Vì vậy, tôi tự nghĩ ra một cách: sau khi giảng xong chân tướng cơ bản, tôi sẽ nói về “Tàng Tự Thạch”, từ đó nói đến trời diệt Trung Cộng, rồi khuyên người ta tam thoái bảo bình an. Trong quá trình giảng, tôi thấy cách này cũng ổn, nên đã thành một khuôn mẫu.

Sau một thời gian, tôi thấy không hiệu quả nữa, cứ giảng mãi như vậy, người ta không đồng ý tam thoái. Thế là tôi đổi cách khác: sau khi giảng chân tướng cơ bản, tôi sẽ nói về đạo đức nhân loại bại hoại, nếu thực sự có Thần, thì con người chẳng phải sẽ đối mặt với tai họa sao? Từ đó khuyên tam thoái.

Sau khi giảng theo cách này một thời gian, tôi lại thấy không hiệu quả, thế là lại đổi phương pháp khác. Tôi thường xuyên gặp phải những chuyện như vậy và cảm thấy rất kỳ lạ. Sau này, khi trao đổi với đồng tu, tôi mới biết quá trình này cũng là đang tu luyện. Bởi vì khi một cách nói trở thành một khuôn mẫu cố định, lúc giảng chân tướng sẽ “nói” rất trôi chảy, nhưng “tâm cứu độ chân thành” có thể sẽ giảm đi. Điều này cũng dẫn đến việc có khi giảng xong chân tướng, đối phương nói: “Giảng hay lắm, khẩu tài thật tốt.” Nhưng lại không lựa chọn tam thoái.

Thực ra, cách thức khuyên thoái cũng có liên quan trực tiếp đến trạng thái tu luyện và thể ngộ tu luyện của bản thân trong giai đoạn đó. Ví dụ, trong giai đoạn này, tôi có thể ngộ sâu sắc về “tội bức hại Phật Pháp không thể dung thứ”, thì sẽ lồng ghép điều đó vào việc giảng chân tướng, thúc đẩy tam thoái; trong giai đoạn này, tôi có nhận thức sâu sắc về việc “phải đứng về phía Phật Pháp khi lựa chọn giữa Phật Pháp và kẻ bức hại”, thì sẽ tập trung vào phương diện này để dẫn dắt vào chủ đề tam thoái.

Học Pháp tốt, giúp chính niệm mạnh hơn khi ra ngoài giảng chân tướng

Sư phụ giảng:

“Vì Pháp là cơ sở, là căn bản của đệ tử Đại Pháp, là bảo đảm cho hết thảy, là thông lộ từ con người trở thành Thần” (Gửi Pháp hội Úc, Tinh Tấn Yếu Chỉ III)

Tôi biết muốn làm tốt việc giảng chân tướng về lâu dài, thì nền tảng là phải tu tốt bản thân. Các đồng tu thường xuyên ra ngoài giảng chân tướng đều biết, chúng ta nhất định phải học Pháp cho tốt, chính niệm mạnh thì mới làm được việc này, bởi vì để chế ngự can nhiễu từ bên ngoài và giải thể các nhân tố tà ác đằng sau thế nhân, thì đều cần có chính niệm mạnh mẽ.

Nhiều năm qua, tôi luôn tham gia học Pháp nhóm và cùng đồng tu học thuộc Pháp. Tôi đã học thuộc “Chuyển Pháp Luân” vài lần, hầu hết các bài trong “Hồng Ngâm” đến “Hồng Ngâm VI” cũng đã học thuộc vài lần, các đồng tu trong nhóm vẫn đang kiên trì học thuộc cùng nhau. Các kinh văn mới của Sư phụ, tôi cũng đã học thuộc cùng đồng tu vài lần. Những năm qua, tôi đã học thuộc không ít Pháp, có những phần đã không quên, có những phần học thuộc xong lâu ngày sẽ quên, nên vẫn đang không ngừng học thuộc lại. Khi đạp xe trên đường, tôi có thể học thuộc Pháp bất cứ lúc nào.

Trong nhiều năm học Pháp, nhận thức của tôi về Pháp cũng không ngừng thâm sâu hơn, điều này cũng thể hiện trong việc giảng chân tướng. Vì nhận thức về Pháp sâu sắc, nên dù gặp phải người như thế nào, đưa ra vấn đề hóc búa ra sao, tôi cũng không bị làm khó, trong tâm đều có câu trả lời vô cùng rõ ràng, đương nhiên cũng sẽ không bị bề mặt vấn đề mê hoặc hay dẫn động.

Trạng thái không tốt vẫn không ngừng ra ngoài giảng chân tướng

Bài học cá nhân: Đôi khi vì công việc bận rộn, việc nhà nhiều, hoặc các yếu tố khác, trạng thái tu luyện của tôi không được tốt, tạm thời điều chỉnh một chút là được, nhưng phải đặt ra cho mình một thời hạn, nếu không sẽ rơi vào một vòng luẩn quẩn: trạng thái không tốt, thì không ra ngoài giảng chân tướng. Không ra ngoài giảng chân tướng, thì không có vấn đề an toàn lớn. Thế là càng buông lỏng bản thân, thậm chí buông lỏng bản thân trong thời gian dài. Dần dần chỉ học Pháp, không giảng chân tướng, thậm chí Pháp cũng không học tốt nữa.

Một lần, khi đang giảng chân tướng, tôi bị một cán bộ thôn không minh bạch chân tướng giữ lại, anh ta vặn lấy chìa khóa xe điện của tôi. Nhân lúc anh ta gọi điện cho đồn công an, tôi đã chạy thoát. Sự việc này đã để lại một cái bóng rất lớn trong tôi. Dần dần, tôi giảng chân tướng ít đi, lấy cớ là trạng thái không tốt, cần điều chỉnh bản thân, lại thêm công việc bận rộn, kết quả là một thời gian dài không ra ngoài giảng chân tướng, sợ rằng trạng thái không tốt của mình sẽ chuốc lấy bức hại. Sau đó, tôi đã buông lỏng bản thân, bắt đầu xem điện thoại và nghiện điện thoại. Có khi tôi xem liên tục vài tiếng, thậm chí thâu đêm, trạng thái tu luyện thế nào thì nghĩ là biết.

Đến sau này, khi muốn lại ra ngoài giảng chân tướng, tôi cũng đã phải đấu tranh tâm lý rất nhiều. Tôi biết mình phải bước ra được bước này. Trạng thái không tốt, tôi liền cầu Sư phụ: “Thưa Sư phụ, đệ tử muốn cứu người, nhưng chính niệm không đủ, tâm chấp trước nhiều. Xin Sư phụ gia trì chính niệm cho đệ tử, để khi đối diện với chúng sinh không nảy sinh niệm xấu, chính niệm mạnh hơn, để chúng sinh nghe chân tướng mà được cứu.”

Khi bắt đầu lại việc giảng chân tướng, tôi đi cùng với đồng tu, như thế cũng giúp chính niệm của tôi mạnh hơn. Khi thấy thế nhân minh bạch chân tướng, nội tâm tôi dâng lên niềm vui khôn xiết, cảm thấy mình không phụ sự phó thác, mà đang làm tròn sứ mệnh thiêng liêng, và cũng khiến bản thân tràn đầy chính niệm. Dưới sự gia trì của Sư phụ, tôi không ngừng ra ngoài giảng chân tướng, dần dần chính niệm lại được tăng cường, lấy lại niềm tin tu luyện, trạng thái tu luyện cũng chuyển biến tốt lên, từ đó bước vào một vòng tuần hoàn tốt đẹp.

Vì vậy, tôi có một đề nghị: đối với các đồng tu vì lo lắng trạng thái tu luyện của mình không tốt mà không ra ngoài giảng chân tướng nữa, thì nhất định phải bước ra được bước này, mọi thứ rồi sẽ liễu ám hoa minh.

Giảng chân tướng không lấy tam thoái làm mục tiêu cuối cùng

Khi tôi giảng chân tướng trực diện, đôi khi tâm chấp trước vào số lượng tam thoái rất mạnh. Đương nhiên, có thể tận sức cứu được càng nhiều chúng sinh càng tốt, để họ lựa chọn một tương lai tốt đẹp là đúng. Nhưng đôi khi gặp những người chưa từng gia nhập các tổ chức của tà đảng Trung Cộng, trong lòng tôi lại có sự tiếc nuối khó tả, dường như là tiếc vì không thể tăng thêm số người tam thoái cho mình. Sau khi nhận ra đây là chấp trước, tôi quyết tâm buông bỏ cái tâm này. Giảng chân tướng mà, chỉ lo giảng thôi, để chúng sinh minh bạch và công nhận sự tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp, chẳng phải điều đó còn quan trọng hơn sao?

Khi giảng chân tướng, tôi có thói quen giảng nhiều về chân tướng cơ bản, cuối cùng mới khuyên tam thoái. Đôi khi, tôi sẽ kể những ví dụ về những kỳ tích khi người xung quanh tôi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”; đôi khi sẽ kể những ví dụ về những đệ tử Đại Pháp mà tôi biết rõ đã làm người tốt việc tốt; đôi khi sẽ giảng về các phương diện trong Pháp lý của Đại Pháp như hướng nội tìm, không sát sinh, bất thất bất đắc, trọng đức tu tâm tính; đôi khi cũng sẽ giảng Pháp Luân Đại Pháp là tu luyện Phật Pháp; giảng về thiên lý thiện ác hữu báo, v.v. Bất kể lúc đó có thể khuyên thoái được thế nhân hay không, tôi thật tâm hy vọng rằng sau khi chúng tôi chào tạm biệt, trong tâm họ sẽ lưu lại ấn tượng tốt đẹp về Pháp Luân Đại Pháp.

Một lần, tôi gặp mấy cô công nhân vệ sinh môi trường đang ngồi trên bãi cỏ, tôi chào họ và hỏi: “Các cô có muốn đọc sách không?” Họ biết đó là chân tướng Pháp Luân Công, nên có ý từ chối. Tôi bèn trò chuyện với họ, giảng về sự tốt đẹp của Đại Pháp, và kể một ví dụ:

Bên cạnh tôi có một đệ tử Pháp Luân Công, gia đình cô ấy trước đây phản đối cô tu luyện Đại Pháp, bây giờ thì không phản đối nữa, không những không phản đối mà bây giờ gia đình còn cùng nhau học Pháp luyện công. Tôi hỏi chị ấy: Chuyện gì đã xảy ra vậy? Tại sao gia đình chị lại có sự thay đổi như vậy? Chị ấy kể mẹ chị ấy bị tai nạn xe, sau khi đưa vào bệnh viện thì bị bí đại tiểu tiện, rất khó chịu. Bác sỹ cũng không có biện pháp nào hay. Chị ấy liền bảo mẹ thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Lúc đó, mẹ chị ấy rất tức giận, vì chưa minh bạch chân tướng mà, nên không chịu niệm. Sau đó, chị ấy nói với mẹ: Mẹ khó chịu như vậy cũng không có cách nào, mẹ cứ niệm thử xem, nhỡ đâu lại khỏi thì sao! Bà cụ nghe xong, thấy cũng có lý, bèn bắt đầu niệm. Kết quả chỉ hơn mười phút sau, đại tiểu tiện đã thông suốt, toàn thân khoan khoái. Từ đó trở đi, cha mẹ chị ấy đều bắt đầu học Pháp luyện công theo.

Kể xong câu chuyện này, mấy người từ chối chân tướng lúc nãy đều thật tâm nói: “Pháp Luân Công đúng là tốt thật.” Rồi họ nhận tài liệu chân tướng. Tôi nghĩ sự việc này sẽ để lại ấn tượng trong tâm họ, tốt hơn nhiều so với việc chỉ đơn thuần nói thật nhiều chân tướng.

Lời kết

Chúng ta đều biết, giảng chân tướng thực ra không chỉ là phương diện con người bề mặt của chúng ta đang giảng, mà còn có phương diện chúng ta không nhìn thấy, tất cả đều là Sư phụ đang làm. Sư phụ dẫn dắt người hữu duyên, Sư phụ gia trì chính niệm cho chúng ta, Sư phụ giúp chúng ta giải quyết những vấn đề và nguy hiểm mà chúng ta không nhìn thấy, bảo hộ đệ tử mọi thời khắc, những điều này tôi đã có thể ngộ sâu sắc.

Có vô số lần, tôi vừa giảng xong chân tướng, vừa phát xong tài liệu chân tướng, thì thấy một chiếc xe cảnh sát đi qua, chỉ trong vài giây trước sau đó, tôi đã làm xong việc cần làm mà không gặp nguy hiểm. Gặp nhiều lần như vậy, cảm thấy thật kỳ diệu, tôi chỉ biết thầm cảm tạ Sư phụ trong tâm. Nếu không có sự bảo hộ của Sư phụ, trong môi trường bức hại tà ác như vậy, tôi có thể làm được gì chứ?!

Tu tốt bản thân, làm tốt việc giảng chân tướng, cứu độ nhiều chúng sinh hơn, là tín niệm bất biến trong tâm tôi.

(Bài viết được chọn đăng cho Pháp hội Trung Quốc Đại lục lần thứ 22 trên Minh Huệ)

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/11/9/502312.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/11/10/231260.html