Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-10-2025] Ngày 12 tháng 4 năm 2019, bà Đường Thường Tuấn, cư dân thành phố Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc, nói chuyện với một hành khách trên tàu điện ngầm về việc Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) vẫn đang bức hại tín ngưỡng của bà vào Pháp Luân Công. Bà bị bắt và bị kết án 3,5 năm tù. Ngày 12 tháng 10 năm 2022, khi được thả ra khỏi Nhà tù Hán Khẩu ở thành phố Vũ Hán, bà không đi lại được, nói lắp, và thân thể gầy rộc. Tuy nhiên, ủy ban khu phố địa phương vẫn tiếp tục sách nhiễu và ra sức ép buộc bà từ bỏ tín ngưỡng. Bà Đường qua đời 2 tháng sau đó, vào ngày 17 tháng 12, ở tuổi 74.

Bà Vương Quỳnh, một học viên Pháp Luân Công khác ở Vũ Hán, bị kết án 2 năm tù sau khi bị bắt vào khoảng 6 giờ sáng ngày 12 tháng 8 năm 2018, khi đang đi chợ. Trong thời gian thụ án tại Nhà tù Hán Khẩu, bà bị đẩy vào một góc nhà vệ sinh, là điểm mù của camera giám sát, rồi bị một số tù nhân nhét giẻ lau nhà vệ sinh vào miệng. Trong suốt thời gian thụ án, bà Vương bị các tù nhân theo dõi chặt chẽ và thường xuyên bị bắt đứng bất động hàng giờ liền.

Ngày 18 tháng 3 năm 2020, các tù nhân lại đánh đập bà Vương vì bà từ chối viết cam kết từ bỏ Pháp Luân Công. Một tù nhân túm tóc bà và đập người bà vào góc thành giường sắt, làm gãy hai xương sườn của bà. Các tù nhân đã thô bạo nhét giẻ vào miệng bà và tát vào mặt bà, khiến bà bị rụng một răng, nôn ra máu, khó thở rồi ngất đi.

Nhà tù Hán Khẩu, Nhà tù Nữ Vũ Hán, và Nhà tù Giang Thành là ba nhà tù nữ ở thành phố Vũ Hán. Nhà tù Hán Khẩu nằm ở số 28 đường Giang Đại, Khu Phát triển Kinh tế Giang Hán, đối diện với Công viên Triển lãm Vườn Vũ Hán. Nhà tù này được cải tạo từ một nhà tù nam vào năm 2005. Hầu hết các tù nhân được chuyển đến đây từ Nhà tù Nữ Vũ Hán trên đường Bảo Phong, quận Kiều Khẩu.

Ban quản lý Nhà tù Hán Khẩu đã tích cực tham gia vào cuộc bức hại các học viên Pháp Luân Công. Nhà tù có 9 phân khu, với 4 mức độ giám sát, gồm giám sát lỏng, thông thường, nghiêm ngặt và cực kỳ nghiêm ngặt. Tất cả các học viên Pháp Luân Công đều bị giam ở khu cực kỳ nghiêm ngặt.

“Chuyển hóa”

Ngay khi một học viên Pháp Luân Công bị đưa vào Nhà tù Hán Khẩu, hai đến bốn tù nhân sẽ được cử đến để theo dõi suốt ngày đêm. Mọi lời nói và hành động của họ đều bị ghi lại và nộp cho lính canh để xem xét.

Khi vào tù, mọi thứ mà học viên mang theo đều phải bị vứt bỏ, và họ buộc phải mua lại mọi thứ với giá cắt cổ. Bút, chất tẩy rửa, và túi rác bị tịch thu hàng tháng. Nếu gia đình của học viên gửi ảnh, họ chỉ được giữ lại hai tấm và phải nộp lại số còn lại. Khi mãn hạn, họ không được phép mang theo bất cứ đồ gì, ngoại trừ một bộ quần áo mà họ bị buộc phải mua với giá 140 nhân dân tệ. Học viên cũng bị bắt ký cam kết “không tiết lộ bí mật nhà tù”.

Trong suốt thời gian thụ án, học viên không được phép gọi điện, viết thư hay gặp mặt gia đình. Họ bị cấm làm bất cứ điều gì một mình hoặc nói chuyện với các học viên bị giam giữ khác, ngay cả giặt cũng phải chờ đến khi học viên này giặt xong và trở về phòng giam, rồi mới đến lượt học viên kia.

Nếu học viên cự tuyệt từ bỏ Pháp Luân Công, lính canh sẽ bắt họ và các tù nhân giám sát phải cùng đứng trong nhiều giờ liền, trong thời gian học các tài liệu tẩy não. Khi các tù nhân thấy mệt mỏi, sưng phù chân hoặc gặp tình trạng sức khỏe khác do đứng lâu, họ sẽ lăng mạ học viên và oán trách học viên đó là ích kỷ. Đôi khi họ còn xịt nước ớt cay vào người học viên. Nếu một học viên tiếp tục kiên định tín ngưỡng, lính canh sẽ bắt đầu phát các video bôi nhọ Pháp Luân Công và nhà sáng lập Pháp Luân Công. Một số tù nhân cũng đọc các bài báo phỉ báng trước mặt học viên. Một số người lao mình vào tường hoặc giường kim loại nhằm gây áp lực khiến học viên phải khuất phục.

Trong hầu hết các trường hợp, lính canh không trực tiếp tham gia bức hại, mà xúi giục các tù nhân hành động thay cho họ. Quản lý các “tù nhân giám sát” là “tù nhân trưởng”. Phần thưởng, giảm án và phụ cấp mua hàng trong cửa hàng tiện lợi của nhà tù của họ liên quan trực tiếp đến việc học viên mà họ phụ trách có từ bỏ Pháp Luân Công hay không.

Tù nhân trưởng thường dùng nhiều thủ đoạn để gây áp lực buộc học viên phải “chuyển hóa”, có lúc còn dọa sẽ đặt ảnh của nhà sáng lập Pháp Luân Công xuống đất để người khác giẫm lên [một hành động xúc phạm], hoặc để các tù nhân khác thay phiên nhau lăng mạ nhà sáng lập Pháp Luân Công.

Hàng ngày, học viên được giao một số “bài tập về nhà” để hoàn thành. Họ cũng phải viết một bài phát biểu cảm tưởng mỗi tuần và viết “báo cáo tư tưởng” hàng tháng. Trong các ngày lễ, họ bị bắt tuyên thệ phải trung thành với ĐCSTQ và hát những bài hát ca ngợi Đảng.

Ngoài làm “bài tập về nhà” hàng ngày, học viên còn phải ngồi trên ghế đẩu nhỏ hoặc đứng bất động trong nhiều giờ mỗi ngày. Khi ngồi, họ phải đặt tay lên đùi, giữ thẳng lưng và ngồi yên. Hình thức tra tấn đứng đòi hỏi học viên phải cúi đầu, nhìn vào các ngón chân và cũng phải đứng bất động. Cứ cách mỗi giờ, họ lại bị thay đổi từ đứng sang ngồi và ngược lại. Tù nhân trưởng theo dõi học viên liên tục. Nếu tư thế của họ bị cho là không đúng chuẩn, thì họ sẽ phải chịu thêm hình phạt.

Học viên và các tù nhân giám sát được coi là một đội, và phải làm mọi việc cùng nhau, kể khi đi vệ sinh và uống nước vào giờ cố định. Nếu một người vi phạm quy tắc, tất cả những người còn lại trong đội sẽ bị trừng phạt. Nếu ai cần đi vệ sinh ngoài thời gian quy định thì phải xin phép lính canh.

Trước khi ăn, học viên và các tù nhân theo dõi cũng bị bắt hát những bài hát ca ngợi ĐCSTQ và điểm danh. Nếu trong giờ ăn tối, TV tình cờ chiếu chương trình Tân Văn Liên Bố, chương trình thời sự đầu giờ tối hàng ngày của CCTV (cơ quan ngôn luận chính thức của ĐCSTQ), họ phải ngừng ăn và xem tin tức.

Đồ ăn trong nhà tù rất nghèo nàn. Đôi khi, lính canh cho các tù nhân ăn cơm thiu với củ cải muối cay. Có bữa ăn chỉ có một chiếc bánh bao hấp hoặc mỳ không, hầu như không có protein hay rau. Không có nước nóng để pha mì ăn liền hay ngũ cốc.

Bất kể mùa nào, học viên và các tù nhân giám sát chỉ được cấp hai phích nước nóng để tắm vào mỗi thứ Ba. Mặc dù nước nóng được cung cấp không đủ, họ cũng không được phép tắm bằng nước lạnh. Tuy nhiên, tù nhân trưởng được giao nhiệm vụ trông coi những người khác lại nhận được một phích nước nóng để uống và tắm mỗi ngày.

Lao động cưỡng bức

Sau một thời gian “chuyển hóa” nhất định, học viên được chuyển sang khu thông thường, ở đó họ phải làm việc cùng với các học viên và tù nhân khác năm ngày mỗi tuần, chủ yếu là may quần áo, một ngày để “học tập” và một ngày để nghỉ ngơi. Khi khối lượng công việc nhiều, mọi người đều phải làm việc vào ngày “học tập”. Ngày làm việc cực kỳ dài, nhưng họ có thể “được hưởng” giờ làm việc bình thường khi nhà tù có đoàn thanh tra.

Họ phải chịu áp lực rất lớn để làm mọi thứ thật nhanh. Sau khi thức dậy, các tù nhân phải vội vàng xếp hàng trong 5 phút để điểm danh. 30 phút sau, họ mới được sử dụng nhà vệ sinh. Nếu ai không ngồi xổm trong lúc điểm danh hoặc không hô “Xin chào sếp”, thì cả phòng giam sẽ bị phạt dưới những hình thức như trừ điểm, bắt đứng, hoặc phải dọn dẹp nhà tù hoặc chép tay các quy tắc của nhà tù trong nhiều tuần hoặc nhiều tháng.

Các tù nhân được lệnh phải ăn xong bữa trưa trong một khoảng thời gian ngắn, sau đó vội vàng quay lại xưởng, mà không được phép rửa tay, súc miệng hoặc rửa bát đĩa.

Sau khi hoàn thành công việc vào buổi tối, họ phải hát những bài hát ca ngợi ĐCSTQ một lần nữa, đi đều theo đội hình, và không được mang bất cứ thứ gì từ xưởng về. Mỗi ngày, lính canh lại chọn một đội để khám xét toàn thân.

Xưởng sản xuất trong nhà tù nằm ở các tầng cao hơn. Không có thang máy, các tù nhân phải vác những cuộn vải nặng hàng chục cân lên lầu qua những cầu thang hẹp và tối. Một số tù nhân có tuổi hoặc những người có thể chất yếu đã ngất xỉu vì mang vác nặng. Nếu có tù nhân vô tình bị kim đâm trong khi làm việc thì cũng không được báo cáo thương tích hoặc sơ cứu, nếu không sẽ bị trừng phạt.

Mỗi ngày, trong giờ làm việc, họ được nghỉ giải lao một lần để đi vệ sinh; nếu có nhu cầu cấp thiết thì trước hết phải được sự chấp thuận của lính canh, sau đó cả đội phải đi cùng nhau. Nếu một đội không hoàn thành được chỉ tiêu công việc trong ngày, họ sẽ bị phạt vào ban đêm.

Dù ở đâu hay đang làm gì, họ cũng phải chuẩn bị sẵn sàng để điểm danh hoặc khám xét thân thể bất cứ lúc nào. Hễ mắc lỗi là bị phạt.

Hàng tuần, lính canh khám xét giường và đồ dùng cá nhân của các tù nhân và học viên để tìm hàng cấm, bao gồm nước có tẩm tinh dầu, tem hoặc túi đựng thực phẩm. Ngay cả việc tái sử dụng túi bánh quy để đựng kẹo hoặc để đập hạt lạc cứng cũng không được phép. Việc chia sẻ thức ăn hoặc đồ dùng hàng ngày cũng bị nghiêm cấm. Bất kỳ ai bị phát hiện vi phạm quy tắc sẽ khiến cả đội giám sát bị phạt.

Các học viên đã hoặc đang thụ án tại Nhà tù Hán Khẩu

Ngoài hai học viên được đề cập ở đầu báo cáo, những cư dân Hồ Bắc sau đây cũng đã hoặc vẫn đang thụ án tại Nhà tù Hán Khẩu.

Cô Tưởng Lập Vũ, một cư dân Hồ Bắc làm việc tại Bắc Kinh, đã bị bắt tại đây vào ngày 12 tháng 5 năm 2017 vì phân phát tờ rơi Pháp Luân Công. Bà bị Tòa án Thạch Cảnh Sơn ở Bắc Kinh kết án 4 năm tù vào ngày 12 tháng 7 năm 2018. Bà bị chuyển đến Nhà tù Hán Khẩu vào tháng 3 năm 2019 và được thả vào tháng 5 năm 2021.

Bà Hồ Tuyết Phương, ở thành phố Hoàng Cương, bị bắt vào ngày 27 tháng 2 năm 2018. Sau đó, bà bị kết án 3,5 năm tù và được thả khỏi Nhà tù Hán Khẩu vào ngày 27 tháng 8 năm 2021.

Bà Ngô Bích Lâm, ở Vũ Hán, bị bắt vào ngày 19 tháng 5 năm 2018, và bị kết án 5 năm tù vào tháng 4 năm 2019. Bà thụ án tại Nhà tù Hán Khẩu và bị từ chối thăm thân trong suốt thời gian thụ án.

Bà Thiệu Liên, ngoài 70 tuổi, đến từ thành phố Kinh Châu, bị bắt vào ngày 27 tháng 8 năm 2019, và bị kết án 3 năm tù vào ngày 17 tháng 12 năm 2020. Mặc dù ban đầu bà được tại ngoại, nhưng Phòng 610 quận Sa Thị vẫn đưa bà đến Nhà tù Hán Khẩu để thụ án.

Bà Liễu Mộc Lan, một cư dân 56 tuổi ở thành phố Vũ Hán, bị bắt vào ngày 16 tháng 10 năm 2019. Bà bị Tòa án quận Hán Dương kết án 4 năm tù và phạt tiền 4.000 nhân dân tệ vào cuối tháng 1 năm 2021. Bà Liễu bị đưa đến Nhà tù Hán Khẩu vào tháng 4 năm 2021, sau khi đơn kháng cáo của bà bị Tòa án Trung cấp bác bỏ.

Bà Trần Thuận Anh, ngoài 70 tuổi, đến từ thành phố Kinh Châu, đã bị bắt vào cuối năm 2019 vì phân phát tài liệu Pháp Luân Công. Bà bị kết án 3,5 năm tù và bị đưa vào Nhà tù Hán Khẩu vào tháng 9 năm 2020. Gia đình bà không được phép đến thăm bà.

Bà Hầu Ngải Lạp và bà Nhiêu Hiểu Bình, ở thành phố Vũ Hán, bị kết án vào giữa tháng 9 năm 2019 vì tu luyện Pháp Luân Công. Bà Hầu bị kết án 8 năm tù và bị phạt 40.000 nhân dân tệ, còn bà Nhiêu bị kết án 7 năm tù và bị phạt 30.000 nhân dân tệ. Cả hai hiện đang thụ án tại Nhà tù Hán Khẩu.

Bà Tiền Hữu Vân, ở thành phố Vũ Hán, bị đưa vào Nhà tù Hán Khẩu vào tháng 12 năm 2020 để thụ án 2 năm tù. Do bị đánh đập liên tục và cưỡng ép dùng thuốc, bà bị đau đớn không ngừng, thị lực và trí nhớ suy giảm.

Bà Lạc Nguyên Anh và bà Hoàng Hồng Úy bị bắt vào ngày 22 tháng 2 năm 2021, sau khi bị tố cáo vì nói chuyện với người dân về Pháp Luân Công. Tòa án quận Hán Dương đã tổ chức hai phiên tòa chung vào ngày 31 tháng 5 và ngày 17 tháng 6 năm 2022, và kết án bà Lạc bảy năm tù và bà Hoàng 3,5 năm tù vào ngày 8 tháng 8 năm 2022. Ngay sau khi đơn kháng cáo của họ bị Tòa án Trung cấp thành phố Vũ Hán bác bỏ vào ngày 28 tháng 11 năm 2022, họ đã bị chuyển đến Nhà tù Hán Khẩu.

Báo cáo liên quan:

Tra tấn các học viên Pháp Luân Công tại Nhà tù Hán Khẩu ở thành phố Vũ Hán

Những học viên Pháp Luân Công bị bức hại trong Nhà tù Hán Khẩu tỉnh Hồ Bắc những năm gần đây (tiếng Trung)

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/10/24/501755.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/11/3/231165.html