Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 07-07-2025] Tôi tu luyện Đại Pháp đã được hơn 20 năm, nhờ sự từ bi cứu độ và Phật ân hạo đãng của Sư phụ bảo hộ trên suốt chặng đường nên tôi mới có thể đi được tới hôm nay, đệ tử vạn phần cảm ân Sư phụ. Trên con đường từ khi bắt đầu bước vào tu luyện Đại Pháp, tôi đã tận mắt chứng kiến nhiều sự việc thần kỳ và siêu thường, tại đây xin chia sẻ cùng mọi người.

Tôi bước vào tu luyện cũng là do bị ảnh hưởng bởi chồng tôi. Ở đây phải nhắc một chút tới thầy giáo đại học có ảnh hưởng rất lớn đến chồng tôi. Đầu những năm 80, thầy giáo dạy tại trường đại học của chồng tôi mắc bệnh tim rất nghiêm trọng, khi đang được cấp cứu tại Bệnh viện Hòa Bình, có lúc tim của ông ấy đã ngừng đập hai, ba phút. Quá trình cấp cứu cực kỳ nguy kịch, nên các bác sỹ chuyên gia của Bệnh viện Hòa Bình sau khi chẩn đoán đã gửi giấy thông báo bệnh nguy kịch cho gia đình chuẩn bị. May mắn thay, cuối cùng thầy giáo vẫn được cứu sống trở lại, tuy nhiên sau đó thầy chỉ có thể nằm liệt giường trong thời gian dài để tĩnh dưỡng, không làm được bất cứ việc gì nặng.

Vào thời điểm đó, vị thầy giáo này là Phó giáo sư, Chủ nhiệm khoa Giảng dạy và Nghiên cứu ở trường Đại học, đang ở trong thời kỳ sung sức nhất của tuổi trẻ, bởi vì lý do sức khỏe, nên ông phải nghỉ hưu để trị bệnh ở tuổi 43. Đây là một đòn giáng mạnh đối với vị thầy giáo này, hơn nữa ông ấy còn có hai con nhỏ. Chồng tôi là người tốt bụng và nhiệt tình, sau khi anh nghe nói về tình hình của người thầy này thì thường xuyên đến giúp đỡ làm những công việc tay chân khi có thể để giảm bớt áp lực cuộc sống cho gia đình họ. Sau này, chồng tôi đến Cáp Nhĩ Tân để học đào tạo nâng cao. Hơn nửa năm sau, khi chồng tôi đến thăm vị thầy giáo này, anh đã vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy thầy giáo của mình đang vác bình ga lên trên tầng! Rốt cuộc là thứ linh đan diệu dược gì có thể trị khỏi bệnh cho thầy? Câu trả lời mà anh nhận được là Pháp Luân Công, một danh từ rất xa lạ đối với anh, một loại “khí công”, một lĩnh vực hoàn toàn xa lạ.

Làm thế nào mà một người làm công tác khoa học có thể tin vào khí công? Tiền Học Sâm, người được mệnh danh là “Cha đẻ của ngành hàng không vũ trụ của Trung Quốc”, đã từng gọi “Cơn sốt khí công” nổi lên vào những năm 70 ở Trung Quốc là hiện tượng “Khoa học về thân thể con người”, ông đã dành rất nhiều thời gian và công sức đi tìm hiểu và nghiên cứu về khí công. Vào thời điểm đó, có rất nhiều người phản đối hiện tượng khí công và tìm cách ngăn chặn việc truyền bá khí công. Tiền Học Sâm đã viết thư gửi lên Trung ương, bày tỏ sự ủng hộ của ông với khí công và công năng đặc dị. Nhờ vào vị trí đặc thù và có công lớn trong sự kiện “Hai quả bom”, nên ông có ảnh hưởng trực tiếp tới cách nhìn về khí công của Hồ Diệu Bang, cuối cùng Hồ Diệu Bang đã trả lời với ý kiến như sau: “Không tuyên truyền, không giới thiệu, cũng không phê bình”.

Câu trả lời của Hồ Diệu Bang đã mở ra không gian phát triển cho khí công và lĩnh vực khoa học nhân thể. Quan trọng hơn là, thái độ bao dung này cũng đã mang lại cho quảng đại người dân bình thường một cơ hội rèn luyện thân thể và phục hồi sức khỏe thông qua luyện khí công. Trong bối cảnh lịch sử đặc thù này, người thầy của chồng tôi nghĩ rằng căn bệnh của mình ngay đến cả bệnh viện cũng không có biện pháp nào để trị khỏi, liệu rằng khí công có thể thay đổi được gì chăng? Cần phải biết rằng, thầy giáo dạy đại học của chồng tôi là người đã tốt nghiệp Học viện công trình quân sự Cáp Nhĩ Tân từ những năm 50, cũng từng trải qua cuộc vận động chính trị Đại cách mạng văn hóa, và công tác hơn 10 năm tại Học viện quân sự, nên ai đó mà có thể thuyết phục ông ấy một cách dễ dàng là điều rất khó. Tuy nhiên ngay cả người mà không mấy tin vào khí công như vậy, với hy vọng có được một thân thể khỏe mạnh, đã bắt đầu tiếp xúc với lĩnh vực mà trước đó chưa từng được khai phá này. Ông ôm giữ thái độ dè dặt, muốn thử nghiệm, nên đã mua rất nhiều sách khí công, cũng đã luyện tập các loại khí công, thế nhưng thân thể cũng không có thay đổi đáng kể nào.

Mãi đến năm 1994, Đại sư Lý Hồng Chí, người sáng lập ra Pháp Luân Công, mở một buổi tọa đàm thuyết giảng ở Thạch Gia Trang, vị thầy giáo này vô cùng may mắn đã được trực tiếp tham gia lớp giảng Pháp lần đó của Sư phụ, kể từ đó đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời của ông ấy. Ông ấy tu luyện Pháp Luân Công chưa được nửa năm, thì thân thể đã phát sinh thay đổi rất lớn, trước đây mỗi năm cứ đến tháng 9, 10 là ông phải mặc những chiếc quần bông dày, đi lên tầng hay xuống tầng đều mệt mỏi. Sau khi tu luyện, sắc mặt của ông trở nên hồng hào, không chỉ có thể tự mình đi chợ, nấu cơm, thậm chí còn có thể tự mình đi lên xuống lầu thay bình ga v.v…

Chồng tôi đã tận mắt chứng kiến kỳ tích của thầy giáo từng bị bệnh viện phán tử hình, sau khi tu luyện Pháp Luân Công chưa đầy nửa năm đã được chữa khỏi một cách kỳ diệu mà không cần tiêm hay uống thuốc, anh cũng bắt đầu bước vào tu luyện Pháp Luân Công. Sau khi chồng tôi tu luyện Pháp Luân Công, thân thể và tâm tính cũng bắt đầu phát sinh cải biến trong khi anh ấy vẫn còn chưa nhận ra. Vào thời điểm đó, anh đang học Tiến sĩ ở Cáp Nhĩ Tân, mùa đông ở Cáp Nhĩ Tân rất lạnh, năm nào anh ấy cũng mắc cảm mạo nặng, mỗi lần đều phải mất hơn một tháng mới khỏi. Sau khi tu luyện Đại Pháp, anh không bao giờ bị cảm mạo nữa, sức khỏe luôn rất tốt và không bao giờ phải uống thuốc nữa. Đặc biệt về phương diện công việc, tinh thần của anh ấy trở nên minh mẫn, nhạy bén hơn, có phương hướng mục tiêu rõ ràng. Trong giai đoạn anh ấy làm giáo viên hướng dẫn tiến sĩ, đã dẫn dắt nhóm của mình nhiều lần đoạt giải thưởng.

Chồng tôi sau khi tu luyện Pháp Luân Công đã nhận được rất nhiều thụ ích. Do chịu ảnh hưởng của chồng, sau đó tôi cũng bước vào tu luyện Pháp Luân Công. Tôi luôn lấy Chân Thiện Nhẫn làm tiêu chuẩn để yêu cầu từng lời nói và hành vi của bản thân trong công việc và được các đồng nghiệp tại nơi làm việc công nhận là một người tốt. Kể từ sau khi tu luyện đến nay đã hơn 20 năm, tôi chưa phải uống một viên thuốc nào. Những người thân trong gia đình cũng đều khen ngợi và biết tu luyện Pháp Luân Công rất tốt.

Vào mùa đông năm 2022, khi các biện pháp kiểm soát dịch bệnh trên toàn quốc được nới lỏng, tình hình dịch bệnh cũng trở nên nghiêm trọng nhất, tôi bị giam giữ ở trại tạm giam bởi vì đức tin vào Pháp Luân Công của mình, phòng giam chỉ có hơn 40 mét vuông, giam giữ gần 30 người. Chúng tôi ăn, ngủ, sử dụng nhà vệ sinh ngay trong phòng giam, nên mật độ tiếp xúc giữa người với người rất cao. Lúc đó chúng tôi cũng không hề biết gì về tình hình bên ngoài, chỉ thấy lính canh đều mặc đồ cách ly, đeo kính bảo hộ, nhân viên đưa cơm cũng đều mặc đồ cách ly và đeo kính bảo hộ. Điều này khiến chúng tôi nhận ra mức độ nghiêm trọng của tình hình dịch bệnh ở bên ngoài. Sau đó, có người ở phòng giam bị sốt, nhưng bác sỹ ở trại tạm giam nói rằng chỉ là cảm lạnh. Ngay lập tức các xét nghiệm Axit Nucleic được thực hiện nhiều lần. Ngoại trừ tôi và một đồng tu khác ra, tất cả những người khác đều bị nhiễm Virus Trung Cộng, nằm trên giường không dậy nổi, họ bị sốt và đau nhức khắp cơ thể v.v. Tôi không chỉ bình an vô sự mà còn chăm sóc cho người khác, cũng không hề nghĩ gì rằng mình có bị lây nhiễm hay không. Điều này khiến cho những người ở trong phòng giam chứng kiến được uy lực của Đại Pháp và cảnh giới vị tha của học viên Pháp Luân Công.

Những người ở trong phòng giam đều kinh ngạc và thán phục trước sự thần kỳ và siêu thường của Pháp Luân Công. Tôi cũng nói cho họ biết phương pháp tốt nhất để tránh dịch bệnh chính là thành tâm niệm chín chữ chân ngôn: Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo!

(Chịu trách nhiệm biên tập: Hồng Dương)

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/7/7/496090.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/8/26/229535.html